Thêm  đó, việc  thăng chức lên  chủ nhiệm khoa khiến bà  bận rộn,   thời gian chăm sóc con cái từ nhỏ một  nữa.
Có thể  sự xuất hiện của Thẩm Triều Triều  giúp bà thực hiện  mong  bấy lâu.
Nghe thấy Vương Thải Hà và Diệp Phương  giữ  ở , Thẩm Triều Triều mỉm  cảm kích, cô đặt túi xách trong tay xuống, bước tới ôm chầm lấy Vương Thải Hà,  đó buông    ôm lấy Diệp Phương.
Cái ôm ấm áp khiến tâm trạng cô  hơn.
“Bà nội,  Diệp,  thời gian qua cảm ơn    chăm sóc, con sẽ luôn ghi nhớ… Chuyện kết hôn với Cố Kỳ Việt vốn dĩ là do con ép buộc.”
“Mặc dù lúc đó là để tự bảo vệ  nhưng con   quan tâm đến cảm xúc của Cố Kỳ Việt, đó là  của con. Bây giờ chỉ là để  chuyện trở về đúng quỹ đạo, để  thứ trở về như lúc ban đầu.”
Cảm ơn tất cả những   đối xử  với cô.
Sau khi  giải quyết  khối u ác tính Vương Kiến Thiết, Thẩm Triều Triều cũng dám  thẳng lý do tại  lúc  cô  ép Cố Kỳ Việt kết hôn.  như cô , để  thứ trở về đúng quỹ đạo, tất cả trở về như lúc ban đầu.
Cô cũng  trở về với cuộc sống của chính . Chỉ là  thấy giọng  kiên định của Thẩm Triều Triều, Vương Thải Hà  ngay là chuyện  .
Bà  đảo mắt, lập tức nghĩ  cách, đưa tay ôm ngực, giả vờ kêu “ôi ôi” đau đớn.
“Ôi, tim  đau quá,   , khó chịu c.h.ế.t  .”
Nói xong, Vương Thải Hà len lén nháy mắt với Diệp Phương khiến Diệp Phương đang lo lắng lập tức yên tâm, bà nhanh chóng hiểu , khẽ gật đầu, vội vàng bước tới đỡ Vương Thải Hà.
Có điều với thái độ nghiêm túc của một bác sĩ, Diệp Phương vẫn kiểm tra sơ qua cho bà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-161.html.]
Sau khi xác nhận Vương Thải Hà   vấn đề gì, Diệp Phương mới cau mày,  đó  với Thẩm Triều Triều và Cố Kỳ Việt đang lo lắng: “Mọi  cũng  bà  bệnh tim,  thể nào tức giận  lo lắng, thế mà hai đứa   bà tức giận như ,  ly hôn là lập tức ly hôn. Bây giờ  bà tức giận thế , vui ? Phải  là nếu nghiêm trọng  thể mất mạng đấy!”
Vừa  thấy hai chữ “mất mạng”, Thẩm Triều Triều vội vàng : “Bà nội Vương đừng giận, con sẽ … nhắc đến chuyện  nữa.”
Cô cố gắng nuốt vị đắng chát dâng lên trong miệng xuống, Thẩm Triều Triều   bà nội vì chuyện ly hôn của  mà sinh bệnh.
Sau khi  Thẩm Triều Triều  xong, Diệp Phương  sang  Cố Kỳ Việt,  chỉ  thể gật đầu: “Con cũng  nhắc đến nữa,  tiên để bà nội nghỉ ngơi một chút, lát nữa chúng  đến bệnh viện kiểm tra kỹ hơn.”
Thấy  chuyện tạm thời lắng xuống, Diệp Phương và Vương Thải Hà đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Phương liếc  Cố Kỳ Việt vẻ  vui: “Rốt cuộc thì ai mới là bác sĩ? Có  ở đây, bà con sẽ   , chỉ cần con bớt khiến bà tức giận là .”
DTV
Vương Thải Hà  dìu, cố kìm nén  gật đầu, miệng vẫn tiếp tục yếu ớt kêu đau.
Diễn xuất đạt đến mức  để lộ sơ hở, nếu  thằng nhóc tinh ý  phát hiện  thì sẽ hỏng việc mất.
Đợi Diệp Phương và Cố Hằng dìu Vương Thải Hà lên lầu, trong phòng khách chỉ còn  Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều, nhất thời  ai  với ai câu nào,  khí trở nên yên lặng đến ngột ngạt.
Khác hẳn với bầu  khí thoải mái lúc sáng, lúc   trở nên im lặng và gượng gạo.
Ban đầu cô cứ nghĩ rằng  thể ly hôn một cách suôn sẻ nhưng bây giờ dường như  xa vời.
 vì sức khỏe của Vương Thải Hà, cô cũng  còn cách nào khác, chỉ là Thẩm Triều Triều suy nghĩ một chút   với Cố Kỳ Việt:
“Cố Kỳ Việt,  yên tâm, em sẽ  tiếp tục dây dưa với  nữa! Bây giờ tạm thời  thể ly hôn nhưng em sẽ chuyển  ngoài, trở về nhà của , vì    cần...”
Vừa  thấy Thẩm Triều Triều   rời , Cố Kỳ Việt lập tức bước tới, vẻ mặt nghiêm nghị : “Không !”