Ngay cả tình cảm mà Thẩm Triều Triều thể hiện  cũng  dám nhận, còn  để hai  họ ngủ chung một phòng ?
Mà Diệp Phương  ngờ   thấy vẻ mặt kháng cự của Cố Kỳ Việt, nụ   mặt bà dần dần biến mất.
Sau đó bà nhíu mày trừng mắt  Cố Kỳ Việt,  thẳng: “Đã đến lúc  , con đừng  với  là con   chút tình cảm nào với Thẩm Triều Triều đấy nhé.”
Diệp Phương vốn  cho Cố Kỳ Việt cơ hội mở miệng, ngay lập tức tiếp tục : “Không  những chuyện khác, chỉ  đến chuyện lôi Vương Kiến Thiết xuống ngựa,   một là   thù oán gì với con, hai là  hề chọc giận đến con, tại  con  vô duyên vô cớ    việc ,  quốc gia bắt sâu mọt  hại chứ?”
Hiểu con  ai bằng . Diệp Phương  tin Cố Kỳ Việt  chủ động  những chuyện . Nếu như   vì giúp đỡ Thẩm Triều Triều,  còn vì cái gì nữa?
Tên nhóc thối tha , còn ở đây cứng miệng với bà!
Lúc Diệp Phương và Cố Kỳ Việt đang  chuyện, cầu thang dẫn từ tầng hai xuống tầng một phát  tiếng động nhỏ, một đoạn ống quần xuất hiện  bậc thang,  đó giống như nhận   suýt chút nữa thì  lộ, vội vàng rụt  .
Không kinh động đến bất kỳ ai.
Mà Cố Kỳ Việt    bắt đầu miên man càm ràm về ,   bực bội đưa tay lên xoa xoa mái tóc,  đó bất đắc dĩ lên tiếng cắt ngang: “Chuyện giải quyết Vương Kiến Thiết là  nguyên nhân khác, là do con  ly hôn với Thẩm Triều Triều.”
“Cố Kỳ Việt, con điên  , con đang  gì  hả!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-157.html.]
Đột nhiên  thấy Cố Kỳ Việt  đến chuyện ly hôn, nụ   mặt Diệp Phương trong nháy mắt biến mất, bà “xoạt” một tiếng  bật dậy khỏi ghế sô pha, bước nhanh đến  mặt Cố Kỳ Việt, tức giận : “Ai dạy con cái thói trốn tránh trách nhiệm  hả!”
Mặc dù   còn là thời đại phong kiến   nhưng bây giờ ly hôn vẫn sẽ   khác chỉ trỏ. Cho dù   là  của  phụ nữ nhưng họ  là  gánh chịu áp lực.
Diệp Phương càng nghĩ càng tức, nếu như   trong lòng vẫn còn giữ  một chút lý trí cuối cùng thì bà  sớm cầm lấy thứ gì đó để dạy dỗ  đứa con trai bất hiếu  !
Mà Cố Kỳ Việt  Diệp Phương dạy dỗ vẫn giữ nguyên vẻ mặt, lông mày nhíu ,   giữ im lặng mà kiên định : “Con và Thẩm Triều Triều   tình cảm,  cần thiết  miễn cưỡng ở bên .”
“Theo lời con , là do chúng  sai,  nên ép buộc hai đứa kết hôn !”
Nghe Cố Kỳ Việt , Diệp Phương tức đến bật , bà hít một  thật sâu,  đó  một cách rõ ràng rành mạch: “Lúc  nếu   chuyện giữa con và Lưu Tư Viễn  đẩy lên cao trào, còn truyền  tin đồn nhảm với chị gái Lưu Tư Tư của  thì con cũng sẽ   nhà họ Lưu ép hôn... Nếu   Thẩm Triều Triều gả cho con thì con  sớm  Hồng vệ binh bắt  .”
Nói đến đây, Diệp Phương  giễu vài tiếng,  hề nể mặt Cố Kỳ Việt.
DTV
Mặc dù là do Thẩm Triều Triều chủ động đề nghị kết hôn, thoạt  thì  vẻ là gả ép nhưng dựa  tình hình lúc bấy giờ thì  là giúp đỡ Cố Kỳ Việt, giúp  tránh  một kiếp nạn.
Lúc đó bọn họ cũng  còn cách nào khác, hơn nữa gia thế và diện mạo của Thẩm Triều Triều đều   vấn đề gì, chỉ là cô  nhút nhát, sợ  lạ, ngoài  cũng   điểm gì  .
Vì  trong lúc vội vàng, hai   kết hôn.