Chỉ là  khi dần dần tiếp xúc, quan hệ của hai   kéo gần  khiến cho tình cảm của Thẩm Triều Triều dành cho  tăng lên.
Cùng với việc thành công khiến Vương Kiến Thiết nhận tội, tất cả đều nhờ  Cố Kỳ Việt, tình cảm trong nháy mắt tăng vọt.
Tâm trạng của Thẩm Triều Triều cũng  sự  đổi  nhỏ.
Cô  hiểu Cố Kỳ Việt nhiều hơn.
 những suy nghĩ    thể  , Thẩm Triều Triều  cố gắng che giấu, chỉ là ánh mắt và hành vi   thể kiểm soát khiến cô cũng  đau đầu.
Cô lo lắng  Cố Kỳ Việt  thấu.
DTV
“Cũng tạm , cầm phiếu vải đến cửa hàng bách hóa là  thể mua ,  cần thiết  lãng phí thời gian.”
Khác với Thẩm Triều Triều đang bối rối, Cố Kỳ Việt thản nhiên .
Một câu “ cần thiết  lãng phí thời gian” khiến cho sự chờ mong trong mắt Thẩm Triều Triều dần dần biến mất, cô ủ rũ cụp mắt xuống  chằm chằm mặt đất, trong lòng nặng trĩu giống như cơn mưa to sắp ập đến, ngay cả  thở cũng trở nên khó khăn.
Chiếc áo sơ mi  thiết kế dành cho Cố Kỳ Việt, mỗi mũi kim thêu hoa đều  tỉ mỉ.
Lúc  môi cô còn mang theo ý , bây giờ  bắt đầu thấy khổ sở.
Thẩm Triều Triều chậm rãi cắn môi , cố nén cảm xúc nhưng khóe mắt vẫn đỏ ửng, nước mắt lưng tròng giống như sắp sửa rơi xuống.
Sự im lặng đột ngột của cô khiến Cố Kỳ Việt  nhịn  liếc ,    gì đó nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-156.html.]
Dài dòng chi bằng dứt khoát,  chắc chắn  dập tắt ngọn lửa .
Mà Thẩm Triều Triều cũng   mất mặt  mặt Cố Kỳ Việt, cho dù đau lòng cũng  trở về phòng , cô chậm rãi buông môi , dấu răng mờ nhạt vẫn còn in  môi nhưng  cách nào nhanh chóng biến mất.
Thẩm Triều Triều gượng gạo duy trì biểu cảm bình thường, cô  ngước mắt  Cố Kỳ Việt.
Đôi mắt sáng lấp lánh  đó  lâu giờ đây  trở nên tĩnh lặng, giọng  khàn khàn: “Lần  em sẽ   như  nữa, em  việc  về phòng một lát.”
Nói xong cũng  quan tâm đến phản ứng của Cố Kỳ Việt, cô  dậy. Bước chân vội vã lên tầng hai khiến cho động tác gật đầu của Cố Kỳ Việt khựng ,  đó đợi   rời , trong phòng khách vắng lặng,  thở dài một , cau mày lấy bao t.h.u.ố.c lá trong túi .
Anh ngậm điếu thuốc trong miệng nhưng  châm lửa, chỉ lắc lư trong  trung.
Mà ánh mắt của Cố Kỳ Việt   về phía góc sô pha, Thẩm Triều Triều  quên lấy lọ sứ nhỏ.
Thực  cũng  cần  như ,  nên  chuyện uyển chuyển một chút, dù  Thẩm Triều Triều cũng  giống  bình thường, gần đây  mới vì Vương Kiến Thiết  bắt và tuyên án mà tinh thần phấn cô chấn hơn một chút, lỡ như  trở về trạng thái ban đầu thì  phiền phức.
 nếu cứ tiếp tục như , đợi đến lúc nhắc đến chuyện ly hôn thì sẽ gây  vô  rắc rối, cũng sẽ khiến cho Thẩm Triều Triều càng thêm đau lòng.
Càng nghĩ càng bực bội, Cố Kỳ Việt đưa tay lấy điếu thuốc ném  thùng rác, mắt  thấy tâm  phiền.
 lúc    dậy rời khỏi phòng khách, Diệp Phương  tan ca về đến nhà  ngăn  .
Ngay  đó Diệp Phương  xuống sô pha đối diện Cố Kỳ Việt, vẻ mặt mang theo ý  nhắc nhở: “Con và Thẩm Triều Triều kết hôn cũng  một thời gian , bây giờ cũng hiểu  kha khá , nên để con bé chuyển đến phòng con .”
“...”
Cố Kỳ Việt im lặng, miệng giật giật, thầm nghĩ  đúng là hết chuyện để  .