“Chỉ còn một phòng?”
Đợi đến khi Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều đến khách sạn, nhân viên phục vụ ở quầy lễ tân là một bà cô mặt tròn hơn bốn mươi tuổi, để kiểu tóc ngắn, đang nhàn rỗi cắn hạt dưa.
Nghe  chỉ còn  một phòng, Cố Kỳ Việt nhíu mày hỏi: “Không còn phòng trống nào khác ? Kém hơn một chút cũng ! Bình thường, khách sạn ở thành phố Giang Lâm cũng  kín phòng như !”
Bà cô mặt tròn  cắn hạt dưa,  nhổ vỏ  mới chậm rãi : “Không còn,  cũng  là ngày thường, mấy ngày gần đây  lãnh đạo nhà máy của các tỉnh khác đến tham quan và trao đổi, khách sạn ở phía bắc thành phố Giang Lâm thậm chí còn   một phòng trống nào.”
Nói đến đây, bà cô mặt tròn   hai ,  bụng nhắc nhở: “Hai  ai  ở thì đặt phòng nhanh lên, cẩn thận   khác giành mất.”
Thấy  Cố Kỳ Việt cũng   gì nữa, đặt phòng cho Thẩm Triều Triều. Một  đàn ông như  cho dù ngủ ngoài đường cũng chẳng .  Thẩm Triều Triều thì .
Tuy nhiên lúc bà cô mặt tròn kiểm tra thông tin, Thẩm Triều Triều  ngẩng đầu  Cố Kỳ Việt, trong lòng cô do dự nhưng  nhanh  đó lập tức quyết định,  với bà cô mặt tròn: “ ở cùng phòng với  ...”
Lời    , bà cô mặt tròn và Cố Kỳ Việt đồng loạt  đầu  ,  mặt đều là vẻ kinh ngạc.
DTV
Chưa kịp để bà cô mặt tròn lên tiếng, Cố Kỳ Việt  tức giận : “Thẩm Triều Triều,  em to gan thế, ngủ cùng phòng với , em thật sự  coi  là đàn ông !”
Mặc dù bây giờ quan hệ giữa Cố Kỳ Việt và Thẩm Triều Triều   hơn một chút nhưng   nghĩa là hai   thể thản nhiên ở chung một phòng. Trai đơn gái chiếc. Chẳng lẽ Thẩm Triều Triều   chút cảnh giác nào ? Hay là  coi  là đàn ông?
Cho dù là khả năng nào thì Cố Kỳ Việt cũng thấy khó chịu... Anh  lắc đầu Thẩm Triều Triều xem   đầu óc  vấn đề .
Sau khi Cố Kỳ Việt nổi nóng xong, bà cô mặt tròn  lộ  vẻ cảnh giác, bà   chằm chằm hai , vẻ mặt nghi ngờ xen lẫn chút  khách sáo : “Quan hệ nam nữ bất chính là  bắt đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-ga-cho-luu-manh/chuong-133.html.]
Vừa    “đôi nam nữ vụng trộm” với ánh mắt khinh bỉ, hận  thể báo công an đến bắt  ngay lập tức.
Nhìn thấy , Thẩm Triều Triều đỏ mặt, cố gắng giữ bình tĩnh, cô vội vàng lấy từ trong túi xách  hai tờ giấy, đưa cho bà cô mặt tròn, bà  liếc mắt , lập tức im lặng, vẻ cảnh giác   cũng biến mất.
Hóa  là hiểu lầm.
Đợi đến khi trả  tờ giấy, bà cô mặt tròn khinh bỉ liếc  Cố Kỳ Việt, cao to như ,   lề mề thế, còn  thoáng bằng cô vợ mới cưới!
Có chuyện thì  sớm, đừng tạo  hiểu lầm.
“Giỏi chọc tức  khác thật đấy,  , cầm lấy ! Phòng ở tầng hai phòng 3-14, đây là chìa khóa, lên .”
Đợi đến khi Cố Kỳ Việt ngơ ngác nhận lấy chìa khóa, bà cô mặt tròn bắt đầu  kiên nhẫn phẩy tay đuổi .
Sau khi hai  lên đến tầng hai, Cố Kỳ Việt nghi ngờ  Thẩm Triều Triều, lúc  mới nhận  tờ giấy trong tay cô là giấy đăng ký kết hôn của hai .
Giấy đăng ký kết hôn???
Không  chứ, Thẩm Triều Triều  ngoài một chuyến mà cũng mang theo giấy đăng ký kết hôn ?
“Sao em  mang theo giấy đăng ký kết hôn?”
“Cảm thấy  thể sẽ dùng đến.”
Thẩm Triều Triều ngượng ngùng ,  đó định dẫn Cố Kỳ Việt  phòng nhưng   do dự  bước tiếp,  luôn dứt khoát như  cũng bắt đầu do dự.