Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 518

Cập nhật lúc: 2025-03-15 05:53:16
Lượt xem: 3

Triệu Lan Huyên đã nhận định như thế rồi thì Lục Già Nguyên còn có thể nói gì được chứ?

Hơn nữa ông ấy còn nhạy bén phát hiện ra từ khi có đứa nhỏ này dường như tinh thần cùng sức lực của Triệu Lan Huyên đã tốt hơn rất nhiều đã không còn buồn bực, thiếu sức sống giống như trước kia nữa. Trong ánh mắt của bà ấy cũng đã bắt đầu có ánh sáng mà rất lâu về trước đã mất đi.

Nhưng Triệu Lan Huyên cũng biết đến tình cảnh của chính mình.

Vân Mộng Hạ Vũ

Còn chưa nói tới đứa nhỏ này đi theo mình quá khổ sở mà chỉ nói tới việc phải để cho một đứa trẻ con như cô đi ra ngoài tìm đồ ăn trong trời đổ tuyết lớn như vậy, nếu như cô bé không làm như vậy thì căn bản hai người sẽ không đủ đồ ăn mà phải đói bụng. Hàng ngày bản thân bà ấy chẳng những không thể chăm sóc cho cô nhiều được mà còn để cho đứa nhỏ này đa phần phải đi chăm sóc mình, chuyện này khiến bà ấy cực kỳ đau lòng.

Quan trọng nhất chính là mặc dù Nhan Hoan đã đến mang lại cho bà ấy khát vọng sống sót một lần nữa nhưng bà ấy cũng biết bản thân mình khi sinh con chỉ sợ sẽ thập cửu tử nhất sinh.

Nếu như bà ấy c.h.ế.t đi vậy đứa nhỏ này phải làm sao bây giờ.

Cho nên vì muốn tốt cho Nhan Hoan bà ấy không thể không nghĩ tới sẽ đưa cô đi đến bên chị cả Triệu Lan Trân của mình được.

Tuy rằng chị cả của bà ấy cũng bị điều động xuống nông trường vì vấn đề thành phần nhưng tình cảnh vẫn mạnh hơn nhiều so với bà ấy ở nơi đây.

Bà ấy nghĩ nếu như đây là con gái của anh hai vậy thì chỉ cần chị cả của mình biết cô có tồn tại thì chắc chắn chị cả sẽ chăm sóc cho con bé thật tốt.

Bà ấy nói việc này ra cho Nhan Hoan nghe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-518.html.]

Nhan Hoan nghe thấy bà ấy muốn đưa mình đi đến chỗ của Triệu Lan Trân thì suýt chút nữa nghiến răng lại.

Nhưng bọn họ đang ở trên núi tuyết này một thân một mình chắc chắn sẽ muốn liên lạc với người bên ngoài, đặc biệt là với ba của cô. Nếu không hiện tại cô cũng không thể đảm bảo được việc mình có thể khiến cho Triệu Lan Trân thuận lợi sinh con hay không. Cô không muốn mạo hiểm thêm một chút nào cho nên cũng không nói là mình có chịu đi hay không mà chỉ gật đầu nói: "Cô, cô không có bạn bè nào khác sao? Cô để bọn họ qua đây để ý chúng ta là được rồi... Cháu nghĩ em gái... hoặc em trai cũng sắp chào đời rồi mà chúng ta vẫn chưa chuẩn bị được gì cho em ấy cả. Giờ chúng ta tìm bạn bè ở bên ngoài để ý, nhất định phải chuẩn bị một ít đồ dùng cho em gái hoặc em trai. Bác gái còn đang ở nông trường nên chắc hẳn cũng không tiện rời đi đâu."

Cô đang nghĩ tới Quy Hồng Anh.

Năm đó bà chính là người có thể đưa cô đi ra khỏi núi tuyết, để liên lạc với ba cô chắc hẳn cũng không phải là việc khó lắm?

Triệu Lan Huyên nghe thấy cô nói đứa bé trong bụng mà giật mình, bà ấy mím môi duỗi tay sờ lên bụng mình.

Bà ấy có thể chuẩn bị được gì cho đứa nhỏ này đây?

Vì để giữ lại đứa nhỏ này mà bà ấy cùng chị cả gần như đã đoạn tuyệt quan hệ, từng lời từng lời chỉ trích của chị cả dường như vẫn còn khắc sâu trong lòng bà ấy khiến bà ấy cũng không thể quên được.

Chị cả nói nếu như bà ấy đã hạ quyết tâm muốn chặt đứt quan hệ với Kiều Chấn Dự vậy thì bà ấy càng không nên sinh ra một đứa nhỏ tội nghiệp như vậy làm gì, nếu không bà ấy còn có mặt mũi nào đối mặt với cái c.h.ế.t thảm của anh hai... Chỉ là tất cả những điều đó có liên quan gì đến đứa nhỏ này chứ?... Nhưng không phải chỉ có mỗi chị cả không muốn giữ lại đứa nhỏ này mà đến ngay cả người nhà họ Kiều chắc chắn cũng không muốn giữ lại đứa nhỏ này.

Nhan Hoan trông thấy tay bà ấy đang vỗ về bụng, hốc mắt của cô cũng đột nhiên đỏ lên. Cô hiểu khúc mắc của bà ấy nên cũng duỗi tay ra sờ lên bụng của bà ấy thấp giọng nói: "Mẹ cháu nói dù cho có thế nào thì trẻ con đều không có lỗi lầm gì cả cho nên dù cho người trong thôn có mắng cháu nói cháu là đứa trẻ không ba, người nhà mẹ cháu mắng cháu nói rằng cháu mới là người hại mẹ nhưng từ trước tới nay mẹ cháu không hề giận chó đánh mèo lên người cháu... Chúng ta đều sẽ yêu thương em ấy thật nhiều."

Tuy rằng cô cảm thấy việc này có hơi mơ hồ... không biết lúc đứa nhỏ này được sinh ra liệu mình có phải cũng sẽ rời khỏi thế giới này hay không, sau đó lại chờ đến năm "cô" mười chín tuổi thì ý thức lại được thức tỉnh?

Loading...