Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 495

Cập nhật lúc: 2025-03-15 05:49:46
Lượt xem: 18

Cô ta nói: "Bọn họ sẽ điều tra và khiển trách ông Doyle. Nhưng chuyện này, tôi nghĩ khả năng cao là bọn họ vẫn muốn giải quyết bộ, sẽ không trả lời cô dưới danh nghĩa trụ sở."

Nhan Hoan cười nói: "Chuyện này cô không cần lo, tôi khác có cách."

Miss Shanny mím môi, nhưng cuối cùng vẫn quyết định ký tên vào lá thư.

Khi Miss Shanny kí xong chuẩn bị đứng dậy rời đi, cô ta thấy Triệu Nhất Tuyên quay lại với hai đứa trẻ.

Miss Shanny nhịn không được nói: "Không ngờ mối quan hệ giữa cô và Nam Dương Triệu thị lại là như thế này... Ông Doyle dám trực tiếp lấy thiết kế của cô, lần này thua cũng không có gì sai."

Nhan Hoan liếc mắt nhìn cô ta một cái, nói: "Chuyện này thì liên quan gì đến gia đình ông ngoại tôi? Tôi thậm chí còn không biết gia đình ông ngoại tôi còn sống. Ông Doyle muốn đưa thiết kế của tôi lên trang bìa của VG không phải là bắt tôi yêu cầu gỡ nó xuống à?"

Đương nhiên việc phát hiện bị gỡ xuống trước vẫn là may mắn của ông ta.

"Ông ngoại?"

Miss Shanny sửng sốt, ngay lập tức nhận ra mình đã hiểu nhầm cái gì... Cô ta muốn nói gì đó rồi lại thôi. Triệu Nhất Tuyên đã chở hai đứa con của Nhan Hoan về, Nhan Hoan chào tạm biệt cô ta, cũng không thể nói gì thêm, bèn gật đầu với Triệu Nhất Tuyên rồi rời đi.

Miss Shanny vừa rời đi, hôm sau Du Tuệ đã tiếp tục tìm tới.

Thái độ của Du Tuệ hoàn toàn khác so với thái độ bình tĩnh biết tiếp thu của Miss Shanny, cô ấy đi tới với một đôi mắt sưng húp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-495.html.]

Cô ấy đến xin lỗi Nhan Hoan vì hành vi trước đó của mình.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô ấy nói: "Tôi cũng biết như vậy là không đúng lắm, nhưng bì trong cửa hàng tất cả mọi người đều may theo hình mẫu của cô nên tôi cũng làm theo, cứ ra kiểu dáng mới là các cửa hàng may khắp phố đều may theo... Lúc đó ông Doyle còn nói với tôi rằng phong cách thiết kế của cô rất tốt, vì vậy tôi đã mua quần áo về để nghiên cứu tham khảo. Do đó ở thời điểm ấy tôi thật sự không nhận ra được vấn đề nghiêm trọng đến mức nào. Tôi xin lỗi nhà thiết kế Nhan rất nhiều, chuyện này là lỗi của tôi..."

Nói đến đây, hốc mắt cô ấy lại đỏ lên, sau đó nghiến răng nghiến lợi, giống như cố lấy dũng khí, ngẩng đầu nói với Nhan Hoan: "Để xảy ra chuyện như vậy, tôi không biết phải bù đắp thế nào mới thoả. Nhưng tôi rất rõ ràng, tôi không nghĩ cả cuộc đời tôi làm việc lại phạm phải cái sai như vậy, cứ nghĩ tới đứng lên là lại chột dạ, cho nên thiết kế nhan, cô có thể cho tôi một cơ hội làm việc cùng cô có được không... Tôi biết nhà thiết kế Nhan mới tới thành phố Thâm chưa được bao lâu, với hoàn cảnh lẫn thị trường ở đây đều không quen thuộc, rất nhiều thứ phải làm lại từ đầu. Tôi là người gốc Hoa Thành, rất quen thuộc với thành phố Thâm, hay là cả thị trường phía Nam. Tôi đã làm việc được hơn nửa năm, công ty bọn họ từ lúc bắt đầu tôi cũng làm rất nhiều việc... Cô tin tưởng tôi, tôi sẽ thay cô sắp xếp mọi thứ ổn thoả."

Du Tuệ nói xong còn mang ra một chồng tài liệu.

Bên trong đó có sơ yếu lí lịch, bằng tốt nghiệp đại học, bảng điểm đại học, thiết kế đồ án tốt nghiệp, còn có bản giới thiệu sơ lược về tất cả những công việc mà cô đã làm sau khi gia nhập công ty thiết kế thương hiệu MV.

Tất nhiên là đến đây để xin việc.

Nhan Hoan có chút ngoài ý muốn nhưng giống như lại không ngoài ý muốn như vậy.

Cô nhìn kỹ Du Tuệ một cái, không nhận cô ấy hoặc là nhận cô ấy, mà là đưa tay mở tập tư liệu cô ấy đưa cho cô.

Sinh ra ở Hoa Thành, sau khi tốt nghiệp trung học đến một thôn vắng vẻ trên núi làm thanh niên trí thức, sau khi làm thanh niên trí thức năm năm được đề cử vào đại học, học Đại Học Nghệ Thuật Dệt Nhuộm Hoa Thành, sau khi tốt nghiệp liền ký với công ty thiết kế thương hiệu MV ở Hoa Thành, mặc dù khi đó công ty này căn bản còn chưa đăng ký.

Cô ấy là một trong năm sinh viên tốt nghiệp ưu tú, đề cương luận văn càng đỉnh hơn.

Cô mở phần thành tích của cô ấy, cho dù không thể so với người trực tiếp tham gia thi đại học như bọn họ, nhưng cũng không kém gì học viên công nông binh chú ý học tập.

Cô hỏi cô ấy: "Làm thanh niên trí thức được đề cử lên đại học, cũng không phải chuyện dễ dàng, khi đó cô có đóng góp gì đặc biệt sao?"

Loading...