Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 470

Cập nhật lúc: 2025-03-14 22:17:56
Lượt xem: 22

Lúc cô đang nhíu mày thì bất ngờ bị người ta va mạnh vào, có người bế Dao Dao trong lòng cô đi. Sau đó, gần như là cùng lúc, Dao Dao và Nhan Hoan cùng nhau ra đấm, người kia hét lên một tiếng "a", còn Nhan Hoan đã được Triệu Thành Tích ở phía sau bảo vệ.

Người đó bị đánh không nhẹ, mặt mũi lập tức sưng lên, cánh tay giống như bị chặt đứt. Hắn ta thực sự rất đau, không cả kịp biện hộ đã vội vạng trốn khỏi đám người theo bản năng. Người va vào cô lúc đầu nhìn ra bất thường thì liên tục nói "xin lỗi", nhưng lại khom người muốn chạy trốn.

Hai người này chắc chắn là có vấn đề.

Triệu Thành Tích cũng cảm thấy xung quanh có những người có vẻ mặt bất thường khác, nhưng anh bế Lâm Lâm trong tay, còn phải trông nom Nhan Hoan và Dao Dao ở phía trước, cho nên không chú ý những người khác, mà lập tức bắt lấy người đàn ông vừa rồi va phải người đó bằng một tay... Người đàn ông đó lắp bắp kinh hãi, vung tay phản kháng theo bản năng thì bị Triệu Thành Tích vặn ngược cánh tay lại chỉ bằng một tay. Hắn ta cong người hét lên một tiếng, cuối cùng bị tóm không thoát được.

Triệu Thành Tích cất tiếng xin lỗi mọi người xung quanh: "Kẻ buôn người, làm phiền mọi người nhường đường một chút."

Mọi người vô cùng kinh ngạc, nhường ra một lối đi ra. Kẻ buôn người đó bị Triệu Thành Tích bắt giao cho nhân viên tàu bên kia.

Tên va phải người đó khóc lóc nói mình thực sự là không cẩn thận va vào người khác. Triệu Thành Tích lại lấy giấy chứng nhận đưa cho nhân viên tàu ghi lại, sau đó nghiêm túc nói với nhân viên tàu: "Đưa hắn đến đồn công an của nhà ga để giải quyết chuyện này."

Thương lượng một hồi, anh giao người cho nhà ga rồi mới dẫn Nhan Hoan và các con, Nguyễn Lan Lan với dì Mai ra khỏi nhà ga.

Dao Dao và Lâm Lâm nhìn ba của mình bằng đôi mắt sáng rực. Nguyễn Lan Lan vỗ ngực, nghĩ lại mà sợ.

Bởi vì ban đầu khi xuống tàu hỏa, Triệu Thành Tích bế Lâm Lâm, cô ấy nói với Nhan Hoan là để cô ấy bế Dao Dao... Nếu như cô ấy bế Dao Dao, mấy người kia phối hợp, vây quanh cô ấy bắt cô bé, thì có khi cô bé đã bị bắt đi thật rồi. Xảy ra chuyện như vậy, cô ấy quả thực phải xốc lại một trăm phần trăm tinh thần đối mặt với cuộc sống mới ở thành phố Thâm Quyến...

Vân Mộng Hạ Vũ

Dao Dao lại ngược lại, cô bé không sợ chút nào.

Cô bé vô cùng hào hứng nói: "Ba, giỏi quá! Con cũng giỏi!"

Bởi vì cô bé đ.ấ.m cho người muốn bắt cô bé kia một đấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-470.html.]

Nhan Hoan vỗ vỗ đầu cô bé.

Ra khỏi nhà ga đã có người lái xe chờ bọn họ ở bên ngoài.

Sáu người hai xe, cả gia đình bốn người Triệu Thành Tích ngồi chiếc xe do tài xế Tiểu Trần lái... Đúng, chính là tài xế Tiểu Trần mà Nhan Hoan đã bất chợt gặp được khi anh ta đi cùng với Triệu Thành Tích lúc cô đến nông trường năm đó. Dì Mai và Nguyễn Lan Lan ngồi ở chiếc xe phía sau.

Xe chạy hơn nửa tiếng thì rẽ vào khu ký túc xá của công ty con trực thuộc tập đoàn Công Trình ở thành phố Thâm Quyến.

Hôm nay là cuối tuần, mọi người đều ở nhà, ngoài những công nhân và người nhà công nhân của tập đoàn Công Trình mà Nhan Hoan quen biết từ trước, thì còn có nhân viên và người nhà nhân viên mà công ty con ở đây mới tuyển.

Có người nghe tiếng xe thì ló đầu ra nhìn.

Vừa nhìn thấy xe, lại nhìn thấy Triệu Thành Tích bước xuống từ trên xe, thì tò mò "xì xào". Chà, từ lâu bọn họ đã nghe nói tổng giám đốc Triệu muốn đón vợ anh ấy qua đây, nhưng mà nghe nói vợ anh ấy vẫn đang là sinh viên đại học... Ôi chao, lại là sinh viên đại học, bọn họ cũng cảm thấy cô gái này thực sự là may mắn, khi mà gả cho một người đàn ông như tổng giám đốc Triệu.

Trẻ tuổi, đẹp trai, sự nghiệp thành công, tuổi còn trẻ mà đã phụ trách công ty con của tập đoàn Công Trình lớn như vậy, lại còn phụ trách dự án thủy lợi của cả đặc khu lớn như vậy.

Bao nhiêu người đều cảm thấy, nếu như vị tổng giám đốc Triệu này chưa kết hôn, thì bây giờ không biết là đã có thể lấy được bao nhiêu cô gái có điều kiện tốt. Các cô gái thời thượng ở đây khá là nhiều...

Đương nhiên là cũng có những trái tim thầm kín bay bổng, thường xuyên đong đưa trước cổng nhà Triệu Thành Tích.

Đáng tiếc tổng giám đốc Triệu lúc nào cũng lạnh lùng, nghiêm túc, cho dù là ở ngay trước cửa cũng không buồn nhìn, cho dù là nhân viên ở trong khu hay là trong công ty đều không có cơ hội đến gần.

Cho nên bây giờ thấy Triệu Thành Tích đón vợ và con đến, không phải ai ai cũng ló đầu ra xem.

Rất nhiều người đều hy vọng nhìn thấy một cô gái nông thôn có chút quê mùa bình thường, như vậy thì bọn họ có thể âm thầm so sánh trong lòng, có thể có cảm giác ưu việt nhiều hơn, khi sống chung với người vợ này của tổng giám đốc Triệu cũng có thể thoải mái kiêu ngạo một chút.

Loading...