Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 443
Cập nhật lúc: 2025-03-14 05:49:05
Lượt xem: 23
Lại quan tâm Nhan Hoan: "Mấy tháng nữa liền dọn đến thành phố Thâm? Tiểu Nhan, không phải còn một năm nữa mới tốt nghiệp sao?"
Bỏ qua đề tài kia, vẻ mặt Nhan Hoan cũng đỡ lại, cười nói: "Ừm, chỉ còn học kỳ nữa nhưng chủ yếu là làm đề cương luận văn, tôi làm ở bên thành phố Thâm, sau đó đến lúc trở về biện luận nữa là xong."
Mấy người nói chuyện, lại không ai nhắc tới chuyện nhà máy may nữa.
Phần phương án kia nằm lẻ loi ở trên mặt bàn, tới lúc gần đi, đội trưởng Hùng vui tươi hớn hở lấy về nhét vào trong túi công văn, lại coi như không có việc gì chào tạm biệt Nhan Hoan rồi dẫn theo quản lý Khúc bị đả kích vẫn chưa thoát khỏi trạng thái rời khỏi.
Bọn họ đi rồi, Mễ Nguyệt Hồng đóng cửa lại, mới hưng phấn mà nói với Nhan Hoan: "Chị, chị thật lợi hại, nói mấy câu liền khiến người kia đến một câu cũng nói không nên lời, sau đó lại không có mặt mũi nói ra."
Nhan Hoan cười nhìn cô ấy một cái, nói: "Cái này không phải chị lợi hại, đây là vấn đề định vị. Định vị rõ ràng, có thể lấy bất biến ứng vạn biến, cho dù là định vị hai bên hợp tác, hay là định vị của thương hiệu chúng ta trên thị trường, cũng phải rõ ràng, như vậy mới không loạn, cũng sẽ không vì lợi ích nhỏ mà rối loạn đại cục."
Mễ Nguyệt Hồng liên tục gật đầu.
Kỳ thật ngay từ đầu cô ấy cũng không hiểu tại sao lúc sức sản xuất rõ ràng đầy đủ, Nhan Hoan lại khống chế các chỗ vô cùng chặt chẽ.
Rõ ràng có thể kiếm thêm tiền.
Nhưng thời gian lâu dần, từ từ nghiền ngẫm cũng hiểu ra được một chút.
***
Chuyện bên nhà máy may nông trường sắp xếp xong, tiếp theo là chuyện cửa hàng.
Hiện tại bên cửa hàng có bảy tám người, đều là người quen cũng tin tưởng được.
Cho nên cô cảm giác cho dù cô rời khỏi, hoạt động của cửa hàng bên này tạm thời sẽ không có vấn đề gì lớn.
Cho nên cô liền mở một cuộc họp, nói với bọn họ chuyện mình phải dọn đến thành phố Thâm, nhưng bày tỏ cửa hàng bên này tạm thời vẫn có thể mở cửa, chỉ là cô muốn đợi sau khi bên thành phố Thâm sắp xếp xong xuôi, sẽ điều động một số người qua thành phố Thâm mở cửa hàng, hỏi ý kiến của mọi người, ai muốn đi cùng liền nói với cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-443.html.]
Việc này cũng không cần vội, nên bảo mọi người từ từ suy xét.
Xử lý chuyện nông trường và cửa hàng xong, kế tiếp chính là chuyện trong nhà rồi.
Bên cô thì đơn giản, chủ yếu là bọn nhỏ.
Hai đứa nhỏ chủ yếu là dì Mai và Nguyễn Lan Lan nuôi lớn.
Hai người phân công rõ ràng, dì Mai làm việc nhà làm món phụ, còn lại chủ yếu chăm Lâm Lâm, đút sữa bột đút món phụ đổi tã, Nguyễn Lan Lan ngoại trừ chăm Dao Dao, thì lúc dì Mai làm việc nhà cô ấy sẽ chơi với bọn nhỏ, đọc sách kể chuyện xưa cho bọn nhỏ, dạy bọn chúng phát âm ca hát, mỗi ngày còn có thể đưa đàn cho bọn chúng đánh một lúc.
Hai người ở chung rất tốt, phối hợp cũng trôi chảy, bọn nhỏ lại càng quen bọn họ.
Đột nhiên đến thành phố Thâm lạ cái lạ nước như thế, đương nhiên Nhan Hoan hy vọng có thể mang theo bọn họ đi cùng.
Nhưng dù sao đến thành phố Thâm không phải chuyện dời đi đơn giản như vậy, mà còn là nơi cách thành phố Tây Châu rất xa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dì Mai là người bản địa, cứ mỗi tuần Nhan Hoan đều cho hai người bọn họ nghỉ một ngày, một người nghỉ thứ bảy, một người nghỉ chủ nhật, mỗi khi đến chủ nhật dì Mai đều đến nhà con gái, hoặc là về nhà con trai.
Nhà Nguyễn Lan Lan ở một công xã thuộc huyện cách rất xa thành phố Tây Châu, đi lại phải tốn tận bảy tám giờ, cho nên cô ấy liền thương lượng với Nhan Hoan, là gom ngày nghỉ lại, thành cả một tháng có bốn ngày nghỉ để về nhà một chuyến.
Như hiện tại một tháng còn có thể về nhà ở ba bốn ngày, nhưng đến thành phố Thâm, ngồi xe lửa một chuyến phải một ngày một đêm, còn tiền vé xe lửa, có thể một năm cũng chỉ về được mấy lần thôi.
Cho nên Nhan Hoan nói chuyện mình tính rằng đến nghỉ hè cả nhà liền dọn đến thành phố Thâm cho dì Mai và Nguyễn Lan Lan, để bọn họ cân nhắc, có bằng lòng theo chân cả nhà bọn họ cùng đến thành phố Thâm hay không, hai người đều có chút kinh ngạc và giật mình... Dù sao Nhan Hoan còn chưa tốt nghiệp đại học, với bọn họ biết mấy tháng nay Triệu Thành Tích thường đến thành phố Thâm, nhưng bọn họ chỉ cảm giác là đi làm hạng mục, đợi làm xong hạng mục liền trở lại, hơn nữa không phải Nhan Hoan còn có cửa hàng may sao, sự nghiệp đều ở trong này mà?
Đâu thể ngờ được Nhan Hoan lại muốn cả nhà dọn đến thành phố Thâm luôn, chỗ đó là đặc khu hoàn toàn mới?
Nhan Hoan nhìn bộ dáng giật mình rõ ràng không thể theo kịp tin tức này, cười nói: "Còn có hai tháng nữa, còn sớm, không cần trả lời gấp cho cháu, hai người cứ suy xét cân nhắc trước, chỉ là cũng phải nói cho cháu biết sớm một chút, dù sao cháu mang Lâm Lâm và Dao Dao qua đó rồi, nếu mà hai người đều không đi, cháu cũng cần chuẩn bị trước, mời một người tới trông bọn chúng."
Dì Mai muốn nói lại thôi.