Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 416
Cập nhật lúc: 2025-03-14 05:47:43
Lượt xem: 19
Hôm qua cô chợt nghe thấy y tá nói "đứa bé này thật là đẹp", nhưng thật sự không thấy rất đẹp chỗ nào hết. Đương nhiên là có đáng yêu, nhưng nói khuôn mặt giống với cô và Triệu Thành Tích thì thật sự không thể nào nhìn ra được.
Có điều lúc này cô quay đầu qua nhìn, vậy mà lại ngạc nhiên phát hiện đứa bé hình như đã giãn ra rất nhiều so với hôm qua. Tuy khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn ửng hồng, hơn nửa khuôn đầu đều trụi lủi, không có một sợi lông tóc nào, nhưng vậy mà vẫn có thể mơ hồ nhìn ra được chút dáng vẻ trên khuôn mặt đó. Cô thật sự nhìn ra được, một đứa giống Triệu Thành Tích hơn, một đứa giống cô hơn. Cũng không biết có phải là ảo giác của cô hay không nữa.
Cô không nhịn được mà vươn ngón tay ra, khẽ chọc vào khuôn mặt hơi giống mình kia. Không ngờ đôi mắt của con bé lại chớp chớp mấy cái rồi mở ra, cặp mắt này quả thật khá to.
Nhan Hoan thật sự bị dọa sợ.
Y tá bật cười, nói: "Đây là em gái. Đồng chí Nhan, dáng vẻ của em gái thật là xinh đẹp. Tôi đã đỡ đẻ trong bệnh viện nhiều năm như thế rồi nhưng chưa từng nhìn thấy đứa bé nào đẹp như thế này cả. Đôi mắt này to như quả nho vậy. Ôi, thật là làm người ta yêu thích mà."
Đương nhiên, mẹ xinh đẹp như thế thì con gái xinh đẹp cũng là chuyện bình thường mà thôi.
Ôi, nếu còn đẹp hơn cả mẹ nữa thì trong tương lai không biết sẽ trở thành dáng vẻ thế nào đây.
Nhan Hoan nghe cô ấy nói "em gái" thì lập tức cảm thấy rất ngạc nhiên, lại đưa tay sờ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của con bé, nói: "Đây là em gái sao? Là thai long phượng à?"
Tối hôm qua trước khi cô ngất đi, chỉ kịp nghe thấy y tá nói đứa lớn là con trai.
Y tá:...
Hóa ra cô còn không biết mình sinh được con trai hay con gái nữa.
Cô ấy cười nói: "Ừ, đúng vậy, một cặp thai long phượng. Chúc mừng đồng chí Nhan và đồng chí Triệu."
Nhan Hoan đưa tay ra muốn ôm lấy đứa bé, nhưng lại có cảm giác không biết phải bắt đầu từ đâu, đứa bé quá nhỏ rồi, thật sự có hơi lo lắng.
Y tá tiện tay cầm tay chỉ cô, sau đó kêu dì Mai kéo màn ngăn cách lại, bảo Triệu Thành Tích ra ngoài, rồi dạy Nhan Hoan cách đút sữa.
Nhan Hoan đút em gái trước, em gái b.ú rất mạnh, có điều Nhan Hoan chỉ cảm thấy n.g.ự.c hơi trướng mà thôi, rốt cuộc có b.ú được hay không thì cô cũng không rõ lắm. Nhìn thấy em gái b.ú đến mức mặt mày đỏ ửng lên, bàn tay nhỏ bé phe phẩy, tư thế có hơi bất mãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-416.html.]
Nhan Hoan lại ngẩng đầu lên nhìn anh trai đang được dì Mai ôm. Đứa bé này ngược lại khá im lặng, chỉ nghiêm mặt mà mở to mắt ra nhìn. Có lẽ vì đang mở to mắt ra nên khi Nhan Hoan nhìn anh trai lại lần nữa vậy mà lại có thể nhìn thấy bóng dáng của Triệu Thành Tích trên khuôn mặt cậu bé. Ôi, khuôn mặt nhỏ nhắn có bóng dáng của Triệu Thành Tích, như thế này, thật đúng là làm cho người ta yêu thích mà.
Nhan Hoan khẽ vỗ em gái, nói: "Để mẹ đút cho anh trai."
Nói xong lập tức kéo cô bé từ trong n.g.ự.c ra, hiển nhiên em gái vẫn chưa ăn đủ, tức giận mà giương nanh múa vuốt. Nhan Hoan buồn cười không chịu nổi, đưa cô bé cho y tá, nói: "Chắc chắn là ăn không đủ, lại đút cho con bé thêm chút sữa bột đi."
Dứt lợi lại bế anh trai qua, để cậu bé b.ú bầu n.g.ự.c còn lại.
Cứ lăn qua lăn lại như thế một lúc lâu, tuy là đứa bé không khóc, nhưng rốt cuộc là đã ăn bao nhiêu thì Nhan Hoan hoàn toàn không rõ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Y tá cười nói: "Đây mới chỉ là ngày đầu tiên thôi, sau này chắc chắn sẽ ngày càng nhiều hơn. Để bọn nó b.ú nhiều hơn là được rồi.
Sau đó kéo màng lên, thả đưa bé lại trong xe nôi. Triệu Thành Tích nhìn mấy lần trong lúc chúng nó được đẩy đi trước mặt mọi người.
Nhan Hoan kéo Triệu Thành Tích, lúc này cũng không quan tâm đến dáng vẻ râu ria xồm xàm, lôi thôi đó của anh nữa, nói: "Anh Triệu, chúng ta vẫn còn chưa chọn cho bọn nó một cái tên thật hay nữa. Anh đã nghĩ ra chưa?"
Thật ra lúc trước hai người đã suy nghĩ về chuyện đặt tên này rất nhiều lần, nhưng sau khi nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy cái này tốt mà cái kia cũng không tệ.
Nhan Hoan chính là loại người thế này: "Anh Triệu, anh đặt đi, em thấy tên nào cũng được."
Chờ đến khi Triệu Thành Tích nói ra cặp tên thứ nhất thì cô lại khẽ lắc đầu: "Nghe không hay."
Cặp tên thứ hai thì cô trầm ngâm một lát, sau đó lại lắc đầu: "Cảm thấy hơi kỳ."
Đến cặp tên thứ ba thì cô thở dài: "Cũng không tệ lắm, nhưng vẫn có cảm giác còn tên khác hay hơn."
Triệu Thành Tích: Tự em đặt đi!
Dì Mai đang thu dọn chén bát mỉm cười, nói: "Anh trai và em gái đều được sinh ra trong một gia đình tốt đẹp. Ở quê dì, mọi người thường nói rằng đặt tên xấu cho dễ nuôi, sau này lớn lên cũng khỏe mạnh. Theo dì thấy, cứ đặt là Tráng Tráng, Đôn Từ gì đó là được rồi."
Nhan Hoan: ?