Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 367

Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:11:22
Lượt xem: 24

Nhan Hoan nhìn mấy chỗ này, trong lòng cũng đã có quyết định, có điều vẫn cẩn thận nghe xong những thông tin của Mễ Nguyệt Hồng.

Muốn nói đến náo nhiệt, thì do học sinh trong trường đông, thế nên con phố ngoài cổng bắc và cổng đông nam sẽ náo nhiệt hơn. Bởi vì những lúc tan học và khi không có tiết, học sinh thường thích đi dạo phố ở khu lân cận. Nhất là hiện nay, sau khi những người bán hàng rong và các cửa tiệm nhỏ của cá nhân mọc lên, tiền thuê mặt tiền cũng không đắt. Hai cái cửa tiệm, một cái to, một cái nhỏ, cái nào cũng đều có kết cấu hai tầng, nhưng tiền thuê mỗi tháng chỉ có mấy đồng.

Thật ra dòng người ở cửa tiệm kế bên khách sạn lớn của quốc doanh có lẽ sẽ không nhộn nhịp như trong con phố bên ngoài trường học, nhưng có thể là do đây là khu phố lớn, bên cạnh đều là những khách sạn lớn của quốc doanh và cửa hàng quốc doanh. Hơn nữa mặt tiền của cửa tiệm cũng lớn, gần như to gấp hai lần mặt tiền của cửa tiệm gần trường học bên kia. Phía trên còn có thêm hai tầng, thật là xa xỉ. Tiền thuê cũng rất xa xỉ, tận năm mươi tám đồng một tháng!

Giá tiền này đã bằng với tiền lương của một người công nhân bậc năm rồi!

Nhan Hoan đưa tay vuốt phẳng tấm bản đồ đó, nói: "Chỗ này, ngày mai chị sẽ đến xem thử."

Nhan Hồng An líu lưỡi, nói: "Em gái, chỗ này thật sự quá xa xỉ."

Nhắc đến chuyện làm ăn, cuối cùng cô ấy cũng khôi phục lại bình thường.

Vân Mộng Hạ Vũ

Mễ Nguyệt Hồng hoàn toàn là người ủng hộ của Nhan Hoan.

Cô ấy nói: "Anh biết gì chứ. Chỗ này mới thực dụng. Căn nhà ba tầng, một tầng dùng làm cửa hàng, vừa bán quần áo, vừa bán túi xách và ví tiền. Còn có cả quầy chuyên thu tiền và tiếp nhận đơn hàng nữa. Lầu hai có thể làm thành phòng làm việc, còn lầu ba thì làm kho hàng, vừa đủ dùng. Tuy là tiền thuê có hơi đắt, nhưng chỉ cần chúng ta nỗ lực làm việc là có thể kiếm lại thôi!"

Nhan Hồng An khẽ gật đầu, nói: "Nói thế cũng đúng. Vậy thì bây giờ cho thuê căn nhà ở tập đoàn Công Trình bên kia đi. Tuy là tiền thuê hơi ít, nhưng cũng có thể phụ được một ít."

"Cho thuê làm gì?"

Nhan Hoan mỉm cười nói: "Có thể sau này Nguyệt Hồng và những thợ may khác sẽ cần chỗ ở, lúc đó cứ để cho mấy cô ấy ở đó là được."

Cô biết thật ra Vương Bình Bình vẫn luôn muốn đón đứa nhỏ qua đây.

Cô không phải là kiểu người rất nhiệt tình, sẽ ôm hết tất cả mọi người và mọi chuyện lên người mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-367.html.]

Nhưng đã sống chung hơn một năm, hiểu rõ tính tình và nhân phẩm của cô ấy. Bây giờ Vương Bình Bình đang giúp đỡ cửa hàng của cô, một thời gian sau cô sẽ quan sát xem cô ấy làm việc thế nào, có ý muốn ở lại giúp đỡ cửa hàng của cô luôn hay không. Sau đó sẽ quyết định xem có muốn bảo cô ấy đón đứa nhỏ qua đây rồi chuyển đến đó ở hay không.

Nguyệt Hồng vừa nghe thấy lời này lập tức mỉm cười đến mức hai mắt híp lại.

Nhan Hồng An: Nhìn lại chút tiền đồ này của em xem.

"Đợi đến khi có mặt tiền cho cửa tiệm rồi, chúng ta sẽ làm nhiều công tác tuyên truyền chút, xây dựng danh tiếng và dấu ấn của thương hiệu thật tốt. Dần dần mọi người sẽ biết được sự khác nhau giữa hàng chính hãng và những hàng nhái được làm tùy tiện ở ngoài."

Nhan Hoan mỉm cười nói: "Có điều tuy là nói như thế, nhưng mọi người cũng phải nhớ kỹ rằng không thể làm qua loa bất cứ chi tiết nào, chất lượng và tổng thể nhất định phải thuộc loại tốt nhất, tuyệt đối không thể có chút tỳ vết nào. Như thế mới có thể duy trì thương hiệu của chúng ta lâu dài được."

Đây cũng là nguyên nhân cô không muốn qua loa bán bản thiết kế cho nhà máy.

Ngay cả nhà máy may mặc của nông trường ở bên kia,"Gấu nâu nhỏ" và thương hiệu trong cửa tiệm của cô, cô cũng định sẽ tách ra.

Mấy thứ này đều cần phải suy xét và đánh giá cẩn thận.

Nói chuyện tận một hai tiếng, Mễ Nguyệt Hồng và Nhan Hồng An sợ Nhan Hoan mệt, thế nên cũng không nói nhiều nữa mà tạm biệt cô.

Nhan Hoan cũng không giữ bọn họ lại, để bọn họ tự đi về.

Đến tối, Triệu Thành Tích về, Nhan Hoan cũng không giấu anh, cô kể cho anh nghe về giấc mơ mà Nhan Hồng An đã nói với cô.

Chuyện liên quan đến bản thân cô thì cô chưa nói, chỉ nói đến chuyện của nhà họ Nhan.

Cô đưa tay sờ lên những cơ bắp săn chắc trên n.g.ự.c anh, không quay đầu lại, nói: "Anh Hồng An nói, giấc mơ đó cho anh ấy một cảm giác hệt như anh ấy đã từng trải qua những chuyện đó rồi vậy. Rất khó để anh ấy có thể không tin vào nó. Thật ra em tin anh ấy. Anh Triệu, thật ra có một chuyện mà từ trước đến giờ em vẫn chưa từng nói cho anh biết. Không phải lúc trước anh từng đến thành phố Thanh Châu điều tra về em hay sao? Nhất định anh đã nhận ra em mà anh quen rất khác so với người lúc trước anh điều tra được đúng không?"

Loading...