Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 356
Cập nhật lúc: 2025-03-13 06:09:35
Lượt xem: 31
Thời gian này là đúng lúc đối với sinh viên năm cuối, bình thường năm cuối bảo vệ đều là trước 25 tháng 6, bảo vệ xong nhưng trường học vẫn chưa cấp bằng tốt nghiệp, như thế này cũng đảm bảo được việc họ sẽ không rời khỏi đoàn và không về nước khi tham gia xong đoàn học tập.
Còn như Nhan Hoan và vài sinh viên năm ba khác, lúc này đa số cũng đã thi xong kỳ thi cuối kỳ và chuẩn bị nghỉ hè, cho dù tình huống đặc biệt không thi một hai môn cũng có thể trao đổi với nhà trường để đặc biệt sắp xếp, bình thường nhà trường đều sẽ châm chước.
Nhưng mà cuối tháng sau, thai kỳ của cô đã gần tròn năm tháng, tham gia đoàn học tập và chạy theo hai mươi ngày?
Anh nói: "Em muốn đi à?"
Nói đến đây anh có chút căng thẳng.
Anh quá hiểu cô, nhìn thì rất dễ nói chuyện, thường ngày cũng mềm mại nhưng thực ra lại kiên định với chủ kiến nhất.
Nếu cô đã quyết định, e rằng không ai có thể thay đổi được ý của cô. ... Giữa họ, gần đây đều là anh nuông chiều cô hơn.
Nhưng những chuyện nhỏ nhặt thường ngày đều không sao cả, mà chuyện lần này cho dù thế nào anh cũng không thể theo như ý của cô được.
Tâm trạng của anh thay đổi, tất nhiên cô cũng ngay lập tức cảm nhận được điều đó.
Cô quay lại nhìn anh, chớp chớp mắt, thầm nghĩ, thế này không phải nói nhảm sao? Nhưng cho dù cô muốn đi thì cũng không thể...
Cô đưa tay chạm vào anh, nói: "Em muốn đi, nên lần này không đi được, lần sau anh cùng đi với em đi."
Anh vốn còn có chút căng thẳng, nghe xong lời cô nói thì lập tức thả lỏng xuống.
Nhan Hoan vẫn luôn nhìn anh.
Anh bị cô nhìn có hơi mất tự nhiên, đưa tay ra ấn cô vào trong lồng n.g.ự.c mình.
Nhan Hoan ở trong n.g.ự.c anh một lúc lâu, nghe tiếng chim hót chiêm chiếp ngoài cửa sổ, mới thò đầu ra, đưa tay sờ cơ bụng của anh, nhìn yết hầu anh giật giật, mới sẵng giọng: "Anh một chút cũng không tin em, em là người không đáng tin cậy như thế sao? Lúc đó nói muốn có con là hai chúng ta đã bàn bạc xong, khi đó em cũng đã biết nếu giành giải thưởng của cuộc thi thì có thể đi ra nước ngoài giao lưu học hỏi..."
Cô cảm thấy nếu có thể đi giao lưu học hỏi một chuyến cũng không tồi.
Nhưng chuyện này cũng không quá bận tâm, bởi cũng chỉ là không tồi mà thôi.
Cô cười nói: "Anh nghĩ đi, em đoạt giải khi mới năm nhất đại học, bây giờ cũng mới năm hai, cuộc thi thiết kế thời trang này đều báo cáo hàng năm đấy, cho nên ít nhất em còn có thể tham gia hai lần, sau này vẫn sẽ có cơ hội tương tự, lần đi giao lưu học hỏi này là lần đầu tiên tổ chức, chắc chắn có nhiều thiếu sót trong việc sắp xếp, thà rằng họ thành thạo lộ trình hoạt động, lần sau tham gia. Còn nữa không phải bây giờ đất nước đang cải cách mở cửa sao? Chẳng phải anh đang làm cho dự án thoát nước ở đặc khu thành phố à? Các thiết kế hoàn thành, chắc chắn phải đóng quân bên đấy, ngay cạnh Hồng Kông, cơ hội đi tiếp cũng không nhiều mà? Vậy nên anh lo lắng cái gì."
Anh bị cô nói trong lòng sưng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-356.html.]
Bên nhau hai năm, anh cho rằng mình hiểu rất rõ cô, nhưng thực ra vẫn tồn tại thành kiến.
Anh cúi đầu hôn lên gương mặt của cô, nhẹ nhàng cọ xát khi trượt đến bên môi cô, lại nhịn xuống làm thêm nữa, nói: "Xin lỗi."
Anh không nên nghĩ cô như vậy. Nhan Hoan ôm anh, cười nói: "Em thấy bây giờ cũng rất tốt, cuộc sống hiện tại rất tốt, mọi người xung quanh cũng rất tốt."
Cô không tiếc bày tỏ tình cảm của mình với anh.
Luôn luôn là như vậy.
Trước đây anh thấy cô có ba phần thích anh, chắc chắn phải nói thành bảy phần.
Vân Mộng Hạ Vũ
Có bảy phần thích anh, tất nhiên phải nói thành mười phần.
Lúc anh ấy nghe được sẽ tận hưởng, nhưng đồng thời cũng sẽ cảm thấy không hài lòng, cảm giác, cảm giác vẫn chưa đủ, hy vọng rằng nếu cô thật sự thích anh thì tốt quá. Nhưng mà, có lẽ đây cùng lắm là cái nhìn phiến diện của anh.
Nhanh Hoan nói xong liền hôn anh từng chút, từng chút một.
Anh hơi không chịu nổi, nhưng lại không muốn kéo cô ra, chỉ có thể nắm chặt bàn tay ngỗ ngược của cô, giọng khàn khàn nói: "Em đang cố ý quyến rũ anh sao?"
Nhan Hoan cười giễu trong lòng anh, giọng điệu cũng thay đổi một chút, nói: "Em thấy ý tưởng này rất tốt, sau này muốn thu hút thế nào thì cứ quyến rũ thế ấy."
Vì e ngại cơ thể của cô, dù thế nào anh cũng phải nhẫn nhịn, không thể làm gì cô được.
Không giống trước đây, cô còn chưa biết thế nào, sẽ bị anh giày vò gần chết.
Anh duỗi tay nhéo cô, nói: "Em thử xem, chẳng lẽ em lại có thể luôn luôn mang thai một đứa trẻ, có phải không?"
Nhan Hoan cười đến không ngừng.
Đó cũng là chuyện của nhiều tháng sau đó.
Nơi này rất tốt.
Nhưng trái lại bây giờ, có người cũng không tốt như vậy.
Lương Đông Thủy từ phòng nghiên cứu đi ra, ngơ ngác đứng im bên ngoài hồi lâu.
Hối hận ư?