Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 287
Cập nhật lúc: 2025-03-11 21:30:40
Lượt xem: 52
Nhan Hoan chờ bà ấy nói xong, vào lúc bà ấy đang phát ra hơi thở phì phò run rẩy, cô chỉ lẳng lặng nhìn bà ấy mà nói: "Mợ cảm thấy mợ yêu mẹ cháu, đó là người em gái mà mợ yêu nhất. Mợ bức bà c.h.ế.t cũng giống như tự mình hại mình khiến mợ cảm thấy đau khổ không chịu nổi nhưng cũng làm mợ cảm thấy thoải mái, bởi vì đối với mợ mà nói thì đây chính là thủ đoạn trả thù của mợ.
Mợ không trả thù được người nhà họ Kiều, thậm chí mợ cũng không dám tát bà cụ nhà họ Kiều khi bà ấy chạy tới cửa nhục mạ mợ.
Cho nên mợ chỉ có thể tra tấn người em gái mà mợ yêu thương, làm Kiều Chấn Dự mất đi người mình yêu nhất, vĩnh viễn yêu mà không có được, tiễn đi con gái của bà để dù cho ông ấy có thể lại nở mày nở mặt cũng vĩnh viễn không thể gặp lại được con gái, không biết con gái của mình đang bị người khác tra tấn giẫm đạp lên người ở dưới nền đất có đúng hay không? Đây chính là thủ đoạn mà mợ muốn trả thù nhà họ Kiều bọn họ sao?"
Máu trên cả người Triệu Lan Trân lập tức như bị rút hết ra.
Bà ấy giống như bị ai đó ném mình xuống hố băng vào một ngày tuyết rơi lớn khi thân thể mình còn đang trần trụi, lạnh đến mức khiến bà ấy run rẩy.
"Không, không, không." Bà ấy muốn kêu to.
Nhưng lần này bà ấy giống như bị ai đó chân chính bắt được, không, là bị quỷ che kín yết hầu, ngoại trừ "ê ê a a" ra thì rốt cuộc bà ấy cũng không thể phát ra được âm thanh nào khác.
"Dựa vào đâu chứ?"
Nhan Hoan lạnh lùng nói: "Mợ không muốn dùng tính mạng của chính mình để đi trả thù vậy dựa vào đâu mợ lại lấy tính mạng của mẹ cháu đi trả thù, đi tra tấn bà để bà c.h.ế.t trong nỗi đau khổ tuyệt vọng. Là bởi vì đó là em gái của mợ sao, bởi vì mợ yêu bà sao? Sau đó mợ có thể yên tâm thoải mái mà tồn tại sao? Lúc quân cầm d.a.o g.i.ế.c người chạy tới cửa la lối khóc lóc nói bọn họ không có gì ăn lạnh lùng trừng mắt thì Nhan Đông Hà trộm bố thí cho bọn họ một chút đồ ăn, lúc quay trở về mợ có làm ra mặt lạnh với Nhan Đông Hà không? Một mình mẹ đang nằm lẻ loi trên sườn núi nhìn, bà lẻ loi mà nằm trên sườn núi vị trí đó vừa lúc đối diện với thành phố Tây Châu, bà nhìn thấy mợ sống một cuộc sống tốt, bà muốn nhìn thấy con gái của mình nhiều hơn, con gái của bà đang bị người ta tra tấn còn linh hồn của bà lại chưa được an giấc ngàn thu, trên lưng còn đang gánh chịu tội danh mà mợ treo trên người bà, ngày ngày đều khóc thút thít nhưng tại sao mợ có thể ngủ được vậy?"
Triệu Lan Trân lại chịu không nổi nữa mà hôn mê bất tỉnh.
"Nhan Hoan!"
Nhan Đông Hà đỡ lấy Triệu Lan Trân sau đó quát lên một tiếng với Nhan Hoan, vẻ mặt vừa khổ sở lại suy sụp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-287.html.]
Vẻ mặt của Nhan Hoan vẫn nghiêm nghị như thế.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô nói: "Đây là bà ấy thiếu nợ mẹ cháu, bà ấy dùng sự tín nhiệm và tình yêu của mẹ đối với bà và cậu hai để làm nhà họ Triệu ghét bỏ mẹ."
Cô nói xong cũng không liếc mắt nhìn bọn họ lấy một cái mà quay đầu rời đi.
Nhan Hồng An đứng ngoài cửa trợn mắt há miệng thậm chí vẻ mặt còn tái đi vì sợ hãi, không biết anh ấy đã trở về nhà từ lúc nào. Anh ấy hơi há miệng giống như muốn gọi ngăn cô lại nhưng cuối cùng giọng nói cũng không thể bật thốt lên được.
Anh ấy đi vào cửa, ba anh ấy thì đang ôm mẹ kêu to vừa đút nước vừa ấn nhân trung.
Một lúc sau Triệu Lan Trân mới tỉnh lại nhưng cả người lại giống như bị người ta hút lấy linh hồn, bà ấy lẳng lặng ngồi dưới đất dù Nhan Hồng An có gọi bà ấy thế nào thì bà ấy cũng không đáp lại bất kỳ cái gì.
Đầu tiên Nhan Hồng An nhìn thoáng qua mẹ một cái thấy bà ấy đã tỉnh lại thì mới xoay người đặt đồ ăn vừa mua từ tiệm cơm quốc doanh bên ngoài trở về đặt trên bàn. Sau đó anh ấy tính toán lại cùng mẹ nói chuyện lần nữa... những lời nói thương tâm của em họ nhưng đó cũng là cháu của mẹ, anh ấy không có lời nào để nói nhưng hiện tại người ngồi dưới đất này lại là mẹ của anh ấy.
Anh ấy vừa mới xoay người thì không ngờ phía sau lại đột nhiên có một đứa trẻ khoảng hai ba tuổi chạy tới đây, đứa bé mở hộp thức ăn đặt trên bàn rồi duỗi tay cầm lấy đồ cho lên miệng của mình.
Nhan Hồng An và Nhan Đông Hà đồng thời cũng chưa phản ứng kịp, chờ tới khi phản ứng lại thì mấy miếng thịt kho tàu trên đó đã bị đứa trẻ kia cầm lấy rồi.
Đó chính là cháu trai Hắc Tử của Nhan Đông Đình.
Vì để cho màn diễn trở nên chân thực, bắt đầu từ tối hôm qua đến sáng nay nhà thằng bé cũng chưa cho thằng bé ăn thứ gì cả, hiện tại thằng bé đã sớm đói không chịu nổi rồi.
Nhan Hồng An đen mặt xoay người lập tức kéo thằng bé lại.