Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 278
Cập nhật lúc: 2025-03-11 21:27:27
Lượt xem: 47
Mà dì cả của Nhan Hoan chính là con gái lớn nhà họ Triệu, Triệu Lan Trân.
Dì cả, dì cả... Cô nhi... Ban đầu bọn họ đều tưởng Nhan Hoan là con gái của Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà, nhà họ Kiều đã xảy ra chuyện lớn như vậy, ở đây ầm ĩ huyên náo bọn họ mới phản ứng, ai da, vậy con gái Triệu Lan Trân là ở đâu ra, rõ ràng chính là con gái của cô út nhà họ Triệu là Triệu Lan Huyên và quân trưởng Kiều!
Nếu không mọi chuyện cũng sẽ không trùng hợp như vậy, chân trước Kiều Chân và Nhan Hoan mới xảy ra mâu thuẫn ở Bắc Kinh, chân sau quân trưởng Kiều lập tức trở về Tây Châu tìm ra chân tướng năm đó, rồi còn tìm được con gái thất lạc nhiều năm.
Cao Ngọc Hồng nghe được cồn cào tim phổi, hận không thể gọi điện thoại ngay cho con trai để hỏi một chút... Thực ra bà ta cũng đã gọi điện thoại, nhưng hoàn toàn không tìm thấy Triệu Thành Tích.
Lúc này bà ta rất hối hận.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nếu sớm biết Nhan Hoan là con gái quân trưởng Kiều, bà ta phản đối cuộc hôn nhân của đứa con trai thứ hai này làm gì?
Thậm chí trong lòng lại có chút oán hận Thẩm Tụ Tụ, nếu không phải vì cô ta, nói không chừng mấy năm nay quan hệ giữa bà ta và Thành Tích không đến mức ầm ĩ đến như vậy, cũng sẽ không phản đối kịch liệt việc con trai cưới Nhan Hoan đến như vậy...
Bà ta cồn cào trong lòng nhưng không thể nói với người khác, chỉ có thể nói nhỏ với chồng mình là Triệu Bá Vinh: "Ông nói xem con gái quân trưởng Kiều có phải con dâu của chúng ta không? Nếu vậy, người ngoài đều nói nó được nuôi dưỡng ở nông thôn quê mùa kém cỏi đến mức nào, lại còn bị bỏ rơi, chúng ta tốt xấu gì cho nó tên thật của mình... ôi chao, ông nói xem chuyện đồn đại lần trước tôi cũng giúp nó, nó không thể so đo chuyện trước đây với tôi chứ?"
Triệu Bá Vinh: "..."
Ông ta tức giận nói: "Bà để cho tôi nghỉ ngơi một lát đi! Có hay không đều là việc của nó, nó không muốn đứng ra nhận đương nhiên là có suy nghĩ của nó! Còn có cái gì mà giúp nó, ban đầu chuyện đó còn không phải do bà gây ra? Bà không đi theo người nhà họ Kiều nói lung tung, thì sao bọn họ có thể tung tin đồn thất thiệt gây ra nhiều chuyện như vậy?"
Ông ta nói như vậy nhưng Cao Ngọc Hồng còn phấn khích.
Bà ta nói: "Ông khoan hãy nói, may là có việc đồn đại này! Nếu không phải tôi thì thầm to nhỏ với Phùng Tú Thanh, con gái bà ta sẽ không thể chạy tới trường học tung tin đồn về vợ của Thành Tích, chuyện đó sẽ không thể ầm ĩ lớn, không ầm ĩ lớn cô ta sẽ không chạy tới Bắc Kinh, quân trưởng Kiều cũng sẽ không thể biết vốn dĩ con gái ông ta còn sống, cũng không thể điều tra ra sự thật năm đó, vợ của Thành Tích cũng không biết bố mẹ ruột là ai, không biết rốt cuộc năm đó xảy ra chuyện gì..."
Triệu Bá Vinh nghe được quả thực là trợn mắt há hốc mồm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-278.html.]
Vậy hoá ra bọn họ còn phải cảm ơn bà ta sao?!
Thật hết chỗ nói, một hồi lâu ông ta mới lạnh lùng nói: "Bà tỉnh táo chút đi! Nhìn nhà họ Kiều xem, bà không cảm thấy trong lòng khiếp sợ hoảng loạn à? Cũng may ông chủ nhà chúng ta tâm chính, quan hệ với Thành Tích cũng tốt, bà đừng làm loạn nữa... Bà nhìn xem nhà họ Kiều, mọi người đều tốt, đều có tương lai, nhưng bởi vì bà cụ làm loạn, ông cụ Kiều tâm bất chính, chỉ muốn lợi dụng lão nhị, lại âm thầm tìm mọi cách hãm hại vợ con của lão nhị nên mới dẫn đến kết quả cay đắng ngày hôm nay!"
Chuyện nhà họ Kiều nhưng lại làm ông ta hiểu ra nỗi khổ tâm của bố mình.
Nếu không phải bố ông ta vẫn luôn trông coi nhà này, lại nhận sự chỉ bảo của ông chủ, nhà bọn họ nói không chừng sẽ đi theo vết xe đổ của nhà họ Kiều!
Như thế này làm sao có thể không khiến người ta tỉnh táo?
Nhà họ Kiều suy tàn đúng là làm người thổn thức.
Cũng không thể nói nhà họ Kiều suy tàn, quân trưởng Kiều còn ở đây.
Nhưng chi lớn nhà họ Kiều đã sụp đổ.
Ông cụ và bà cụ cùng lúc bị bệnh, phải vào viện dưỡng lão.
Ông chủ Kiều thì ngồi tù, còn chưa biết bị kết án bao nhiêu năm, đương nhiên không làm được trưởng xưởng xưởng dệt.
Người nhà họ Kiều đa số đều làm việc ở xưởng dệt hoặc là xưởng trực thuộc, ông chủ Kiều sụp đổ như vậy, những ngày an nhàn của bọn họ hiển nhiên cũng chấm dứt.
Trước hết, tòa nhà hai tầng chỉ có trưởng xưởng mới có tư cách ở phải nhường lại.
Lúc nhà họ Kiều còn đang lộn xộn, đã bị đuổi ra khỏi tòa nhà gạch đỏ đại diện cho thân phận trưởng xưởng, bị chuyển đến ký túc xá dành cho công nhân bình thường, một nhà bảy người bị đuổi tới một cái nhà ba phòng dành cho công nhân.