Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 272

Cập nhật lúc: 2025-03-11 21:27:15
Lượt xem: 27

Ông ta đã suy tính mọi chuyện rất tốt, trong lòng cũng đã thật sự trở nên độc ác.

Lại không ngờ được, vừa mới ra tay đã thua dưới s.ú.n.g của người ta.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhưng chuyện lần này lại không có quan hệ gì với Kiều Chấn Hưng cả.

Nhan Hoan nhìn ông ta, cười nói: "Nhưng mà ông cứ yên tâm, xúi giục bà con, muốn tụ tập mọi người mưu sát thủ trưởng, kẻ chủ mưu, hay còn gọi là người xúi giục, sẽ hưởng tội lớn, tội chết. Nhưng mà người bị xúi giục, hay có thể nói là tòng phạm, căn cứ vào mức độ nghiêm trọng của tình hình của người phạm tội, hình phạt phải chịu sẽ khác nhau. Như là mấy người bà con này, cái gì cũng không biết, chỉ bị ông xúi giục hoặc lừa gạt, hơn nữa thủ trưởng cũng hoàn toàn không có chuyện gì, có thể chỉ bị giáo dục một chút, lao động cải tạo mấy ngày, sau đó sẽ được đưa về... Nhưng thủ phạm chính..."

Vẻ ngoài của cô vô cùng đẹp, nhẹ nhàng mỉm cười nhìn Viên Đại Lập, nhưng Viên Đại Lập lại cảm thấy sởn gai ốc, chỉ có cảm giác mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, đau đớn trên đùi càng thêm mãnh liệt.

Ngay lúc này, cửa phòng bệnh bỗng nhiên được mở ra.

Một người đầm đìa mồ hôi chạy vọt vào, vừa chạy ào vào đã nhìn xung quanh căn phòng. Nhìn thấy Viên Đại Lập đang nằm trên giường thì đồng tử rung mạnh, nhưng ông ta lập tức quay đầu lại, vừa nhìn thấy Kiều Chấn Dự đã la lên: "Chấn Dự, em không sao chứ? Anh vừa mới về đã nghe tin em xảy ra chuyện, vậy mà lại có người to gan lớn mật muốn hại em ở nơi núi rừng hoang dã. Không ngờ đến bên dưới nền xã hội mới này của chúng ta vậy mà vẫn còn dân chúng gian xảo và hoang dã như thế, vì tiền bạc của cải mà muốn phạm tội g.i.ế.c người..."

Vừa nói vừa chạy ào đến bên cạnh Kiều Chấn Dự, đưa tay ra như muốn kéo ông ấy, hỏi: "Chấn Dự, em có sao..."

Một tiếng "Rầm" vang lên, Kiều Chấn Dự vậy mà lại dùng một cước đá ông ta ngã lăn ra.

Ông ấy ở trong bộ đội hơn mười năm, bản lĩnh của ông ấy, người bình thường sao có thể sánh nổi? Huống chi từ khi ông ấy biết được nguyên nhân thật sự về cái c.h.ế.t của Lan Huyên, sự tức giận không biết đã tích lũy được bao lâu rồi nữa. Một cú này ông ấy thật sự là đã dùng hết toàn bộ sức lực của mình. Kiều Chấn Hưng luôn luôn sống trong nhung lụa sao có thể chịu đựng được chứ?

Kiều Chấn Hưng bị một cú này đá bay, đụng thẳng vào cái bàn phía sau. Một loạt tiếng động "Lạch cạch, loảng xoảng" vang lên, mọi thứ ở trên bàn văng tứ tung.

Kiều Chấn Hưng ngã trên mặt đất, cảm thấy hoang mang, đau đớn và hoa mắt chóng mặt, ngay cả nói cũng không thể nói được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-272.html.]

Đi theo Kiều Chấn Hưng vào còn có con của ông ta là Kiều Vệ Đông.

Kiều Vệ Đông không hề biết gì cả.

Chuyện năm đó không biết, tình huống lúc này cũng không mấy rõ ràng... Lúc trước anh ấy không đi theo đến thủ đô, thậm chí không biết trong nhà đã xảy ra biến cố lớn như thế, cũng không biết Nhan Hoan chính là con gái của chú hai anh ấy.

Anh ấy chỉ biết rằng ba của mình vừa đến đã gọi vội vàng gọi anh ấy chạy đến cái công xã xa xôi hẻo lánh này.

Sau đó vừa mới đến công xã đã nghe thấy một tin tức làm người ta sợ hãi. Hôm qua mấy người chú hai cũng đến đây, hôm nay đã đi đến cái gì mà thôn nhà họ Viên, trên đường đi vậy mà lại gặp phải một nhóm tên cướp muốn hại mấy người chú hai... Trời ạ, đây là loại cướp gì chứ? Đúng là ăn gan hùm mà.

Cũng may, tuy là chú hai chỉ dẫn theo một người lính cảnh vệ nhưng cũng đã có thể dễ dàng chế ngự được bọn họ.

Anh ấy nghe đến đó đã thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng ba của anh ấy nghe xong thì vẻ mặt thay đổi rất nhiều, mồ hôi lạnh cũng chảy ròng ròng.

Sau đó hỏi cặn kẽ được là chú hai của anh ấy vẫn còn đang ở trạm y tế cùng với tên cầm đầu băng cướp và bí thư chi bộ thôn của thôn nào đó thì ông ta đã không thèm nói chuyện với anh ấy mà lập tức chạy thẳng đến đây.

Nhưng anh ấy lại càng không thể ngờ được là ba của anh ấy chỉ mới vừa ân cần hỏi thăm chú hai của anh ấy hai câu đã bị chú hai của anh ấy vô cùng tức giận mà đá bay.

Cái tư thế đó, rõ ràng là đã dùng hết toàn bộ sức lực của mình để đá.

Kiều Vệ Đông vội vàng bước đến dìu ba của mình dậy, sau đó ngẩng đầu nói với Kiều Chấn Dự: "Chú hai, chú vừa mới làm gì thế hả? Bọn cháu vừa mới đến công xã đã nghe tin chú xảy ra chuyện, ba vô cùng lo lắng, vội vàng chạy qua đây... Ông ấy chỉ quan tâm chú thôi..."

Anh ấy nhìn thấy trên khóe miệng của ba mình trào ra m.á.u thì vừa vội vàng lại vừa lo lắng và sợ hãi, dường như là nói năng lộn xộn.

Kiều Chấn Dự hừ lạnh một tiếng: "Quan tâm? Là quan tâm xem Viên Đại Lập đã nói gì à?"

Loading...