Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 252

Cập nhật lúc: 2025-03-11 12:00:48
Lượt xem: 38

Ông nhìn thấy nụ cười của Nhan Hoan thì gương mặt lại run rẩy.

"Cháu là con gái của Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà sao?"

Ông mời Triệu Thành Tích và Nhan Hoan ngồi xuống. Người phụ nữ trung niên dẫn cô gái tò mò ra khỏi phòng, trong phòng chỉ còn ba người bọn họ. Ông lại lần nữa mở miệng hỏi: "Triệu Lan Trân đã nói cho cháu về thân thế của cháu chưa?"

"Đúng vậy, mà cũng không đúng."

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhan Hoan cười nói với ông: "Từ trước đến giờ cháu chưa bao giờ là con gái của Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà. Năm đó chủ nhiệm Quy ôm cháu ra khỏi sơn thôn, tình cảm của Triệu Lan Trân với cháu phức tạp, đồng thời bà ấy cũng không mong ba ruột cháu tìm tới cửa. Đúng lúc em gái Nhan Đông Hà khó sinh, thiếu một đứa trẻ gắn bó hôn nhân của bà ta, nên họ đưa cháu cho em gái của Nhan Đông Hà... Cháu ở trong ngôi nhà kia bị bóc lột mười bảy năm, mỗi ngày chưa đến sáng đã phải rời giường, giặt quần áo nấu cơm cho bọn họ, từ lúc còn nhỏ đã xỏ kim may áo quần cho bọn họ, ăn đồ ăn thừa, bị mấy đứa con của bọn họ đánh... Sau đó bọn họ định bán cháu cho một người đàn ông già đổi lợi ích nên cháu bỏ chạy, chạy đến nông trường của Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà năm đó. Từ đó cháu mới biết được chân tướng về thân thế của mình."

Nhan Hoan cũng không oán hận bất kỳ ai. Từ khi ý thức trong cơ thể cô tỉnh lại thì hình như tình cảm của cô cũng có hơi khác với người bình thường. Cho nên cô chưa từng hận Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà. Thế nhưng cô chỉ đang kể lại sự thật, cô không thay bọn họ che giấu hay nói tốt gì. Đây là quá khứ của cô. Cô tìm đến Lục Già Nguyên để tìm kiếm chân tướng về mẹ đẻ cô. Mà lúc đó cô chỉ là một đứa trẻ.

Triệu Thành Tích điều tra ra ngay khi cô sinh ra, bị ôm đi thì hai tháng sau ba đẻ của cô là Kiều Chấn Dự có đến sơn thôn kia. Nhưng tất cả mọi người đều nói mẹ cô khó sinh mà chết, một xác hai mạng. Ba đẻ của cô đi tìm Lục Già Nguyên, sau đó cũng đi tìm Triệu Lan Trân. Ông không hề nghi ngờ cô còn sống thì điểm mấu chốt trong đó hẳn là do Triệu Lan Trân và Lục Già Nguyên.

Lấy những gì liên quan đến ba ruột của cô mà Triệu Thành Tích điều tra ra được. Nếu như ông biết đến sự tồn tại của cô thì chắc chắn không có khả năng ông bỏ mặc cô mà không quản. Vậy thì chắc chắn cuộc sống của cô sẽ khác đi rất nhiều, hoặc có thể nói sẽ rất khác với cuộc sống của một Nhan Hoan bình thường không thức tỉnh ý thức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-252.html.]

Nếu như từ trước đến nay ý thức của cô đều không thức tỉnh thì sao chứ? Vậy khẳng định cả cuộc đời cô sẽ là một tấn bi kịch. Mặc kệ ân oán của đời trước, cuộc sống của Thẩm Nhan Hoan không thức tỉnh ý thức vốn là một cuộc sống khác.

Một đứa bé, người ngoài có thể không có bất kỳ trách nhiệm với nó. Nhưng ba mẹ lại có trách nhiệm nuôi dưỡng nó đến lúc nó trưởng thành, cho dù là ba mẹ nó gặp phải bi kịch như thế nào. Nếu như ba cô biết đến sự tồn tại của cô, nuôi dưỡng cô thật tốt, vậy thì đối với "cô" mà nói đó là một người ba tốt.

Nhưng mà năm đó cô vẫn chỉ là một đứa bé. Chính những người này, vì tâm tình của bản thân, tình cảm, yêu hận và những ân oán, bọn họ đã thay đứa trẻ kia tước đoạt cơ hội được về bên ba ruột của nó. Họ thay cô lựa chọn cuộc đời này, là một bi kịch của cuộc đời Thẩm Nhan Hoan kia. Điểm xuất phát của bọn họ khi làm chuyện này chưa bao giờ cân nhắc đến cô, mà chỉ phát tiết oán hận, tình cảm hoặc sự phẫn nộ của bọn họ mà thôi.

Nhan Hoan rất rộng rãi, cô sẽ không trách bọn họ, nhưng sẽ không nói tốt thay cho bất kỳ ai cả. Cô cũng sẽ không thay bất kỳ kẻ nào che giấu chân tướng sự thật.

Lục Già Nguyên nhìn cô bằng ánh mắt khiếp sợ, sắc mặt ông trở nên trắng bệch.

Nhan Hoan vẫn đang mỉm cười, nhưng những câu nói bình thản kia của cô lại rất chấn động. Ông nhìn cô, nhìn dung nhan cô mỹ lệ, với khí chất quyến rũ và xinh đẹp như vậy khiến người ta cảm thấy cô là một đóa hoa tinh xảo được người nuông chiều ra, hai mươi mốt năm qua chắc chắn phải sống rất tốt... Thế nhưng cô nói với ông không phải như vậy. Triệu Lan Trân và Nhan Đông Hà đưa cô cho người khác. Bị người khác hành hạ, hành hạ gần hai mươi năm. Nếu không phải tự cô trốn thoát thì cả đời này của cô đã bị hủy hoại rồi.

Ông run rẩy, vào phòng bưng ra một cái hộp gỗ. Ở trong đó có tất cả di vật của mẹ cô, mấy bộ áo quần, một cái vòng tay bạc, một cái khóa bằng vàng, còn có một xấp thư.

Nhan Hoan vươn tay sờ những di vật đó, lại lật những lá thư ra xem, trong đó có thư của chú hai Triệu Hòa Minh, có thư của mẹ cô và Triệu Lan Trân, nhưng nhiều nhất là thư của Kiều Chấn Dự viết cho bà, có thể nhìn ra được những lá thư này đã từng được bóc, nhưng sau đó đã dùng sáp dán lại.

Loading...