Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:59:28
Lượt xem: 47

Lúc cô nghe được nhà họ Kiều ở thành phố Tây Châu thì không khác gì bị sét đánh, không nói đúng hơn là sét đánh ngay đầu cô, thực sự là rất kinh khủng. Cho dù là cô không thèm để ý đến người thân, nhưng không có nghĩa cô không ngại ba ruột mình là một người buồn nôn như vậy, Kiều Chấn Hưng kia...

Triệu Lan Trân xoay người, nhìn thái độ Nhan Hoan vô cùng kỳ lạ và chán ghét. Bà hơi khựng lại rồi nói tiếp: "Bây giờ xưởng trưởng xưởng may lớn nhất thành phố Tây Châu, Kiều Chấn Hưng là anh cả của ba ruột cháu. Lúc trước ông ta từng làm nhóm trưởng trong xưởng sản xuất của ông cháu. Bởi vì ba ruột cháu với chú hai cháu là bạn học còn là bạn chơi với nhau, cho nên ông ngoại và chú cả cháu rất tín nhiệm ông ta... Không ngờ rằng sau này lại bị ông ta đ.â.m một dao. Cuối cùng ông ta dựa vào quyền thế của ba mình và một vài thủ đoạn trong bóng tối để làm xưởng trưởng của xưởng may lớn nhất thành phố Tây Châu. Ha ha ha."

Nhan Hoan nghe được câu Kiều Chấn Hưng là anh cả của ba ruột cháu mà nhẹ nhàng thở phào một hơi. Thực sự thì Kiều Chấn Hưng khiến cho người ta quá là khó chấp nhận rồi... Chuyện này thực sự là đến mức có thể khiến cho người ta không muốn ăn cơm.

Nhưng nghĩ lại thì dáng dấp Kiều Chấn Hưng bỉ ổi như vậy, tuổi tác của ông ta cũng lớn hơn mẹ cô rất nhiều. Dù có sao thì mẹ cô cũng không thể nhìn trúng ông ta mà, đúng không?

Hơn nữa cô nhớ Kiều Chân lớn hơn mình hai tuổi, hình như còn có anh trai chị gái. Sao mẹ của cô lại thích người đàn ông như vậy được chứ?... Sai lầm, sai lầm. Trong lòng cô âm thầm xin lỗi người mẹ chưa từng gặp mặt. Cô cảm thấy suy nghĩ kia thực sự là đã mạo phạm bà rồi.

Nhan Hoan nhìn mắt Triệu Lan Trân đỏ bừng cũng hiểu được những gánh nặng mấy năm nay của bà, cũng hiểu được vì sao mà trong trí nhớ của cô lúc cô còn nhỏ, ánh mắt bà nhìn cô lại phức tạp như vậy.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô bước lên vươn tay ôm bà. Cô suy nghĩ một hồi rồi nói: "Thực ra nếu đặt thù hận trong lòng thì mãi mãi không thể bước qua được. Dì cả à, những chuyện này cháu sẽ đi điều tra, nếu như nhà ông bà ngoại thực sự bị người nhà họ Kiều hãm hại thì cháu sẽ tìm cách để bọn họ trả giá đắt... Sẽ để cho dì thực sự vượt qua được thù hận.

Cô không quá để ý với ba mẹ ruột mình như vậy, càng không có bất kỳ tình cảm gì với ông bà ngoại mà mình chưa từng gặp. Thực ra cô cũng không có cảm xúc to lớn gì với những hận thù này. Nhưng chuyện nhân quả liên quan đến cô, việc chấm dứt nó tựa như là bản năng đã được khắc sâu vào trong cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-238.html.]

Mẹ ruột cô vì sinh cô mà đến tính mạng cũng không còn. Nếu như nhà họ Kiều hại c.h.ế.t bà thì cô phải đi kết thúc chuỗi nhân quả này, nếu không thì cô cũng không cách nào vượt qua được rào cản trong lòng này.

Cô sẽ không để cho bản thân mình có vướng mắc gì mà không vượt qua được.

Triệu Lan Trân hơi giật mình, nhưng bà vội nắm lấy tay Nhan Hoan. Bà lắc đầu, giọng khàn đi: "Không, Hoan Hoan, dì không cần cháu làm gì cả."

Nước mắt của bà lại chảy xuống. Bà nói: "Hoan Hoan, dì không cần cháu phải làm gì cả. Mấy chục năm trước là dì có lỗi với cháu, thiếu chút nữa là đã hại cháu, dì không mong cháu đào lại mọi chuyện. Hoan Hoan, lòng dạ người nhà họ Kiều hiểm ác, cháu đừng tưởng mình là m.á.u mủ của nhà họ thì họ sẽ nhẹ tay với cháu. Nói không chừng bọn họ sẽ trực tiếp ra tay với cháu... Cháu cho rằng lúc trước người nhà họ Kiều không biết mẹ cháu đang có cháu sao? Bởi vì bọn họ biết mẹ cháu mang thai cháu mới dùng thủ đoạn dồn mẹ cháu lên vùng núi xó xỉnh, dùng cách tay không dính m.á.u tanh liền có thể hại c.h.ế.t nó. Như vậy thì mẹ con, anh em bọn họ sẽ không bất hòa... Hoan Hoan, trước khi c.h.ế.t mẹ cháu chỉ mong cháu rời xa bọn họ, vui vẻ lớn lên. Bây giờ cháu rất tốt, như vậy là đủ rồi, đừng có bất kỳ dây dưa gì với bọn họ nữa..."

"Trong lòng cháu tự có tính toán."

Nhan Hoan vươn tay vỗ lên người bà, trong lòng cô thở dài. Cô nói: "Dì yên tâm đi, cháu là người lỗ mãng như vậy sao? Cháu sẽ không dây dưa với bọn họ, cũng sẽ không để bọn họ làm hại cháu? Lúc trước cháu không có gì mà còn có thể bước ra khỏi nhà họ Thẩm, bây giờ dì còn lo lắng cho cháu sao?"

Nhan Hoan nói rất bình thản, nhưng câu nói sau cùng lại đ.â.m vào lòng Triệu Lan Trân. Bà chỉ cảm thấy trong lòng rất hỗn loạn, như bị cái gì quấn lấy, khó chịu đến đòi mạng, nhưng bà cũng không biết nói gì cho phải.

Nhan Hoan nhìn bà như vậy thì không hỏi chuyện của ba ruột mình nữa. Nếu biết là nhà họ Kiều thì tự mình điều tra là chuyện rất đơn giản.

Quay về, cô nói lại chuyện này với Triệu Thành Tích.

Loading...