Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 210
Cập nhật lúc: 2025-03-11 11:58:31
Lượt xem: 44
Nghĩ đến chính sách sau này thì như vậy phối hợp cũng rất vừa vặn.
Anh "ừ" một tiếng.
Anh vươn tay nắn vuốt da thịt mềm mại trên gương mặt cô... Mỗi sáng sớm cô sẽ ra ngoài chạy bộ một hai tiếng. Nhưng cả mùa hè trôi qua mà làn da cô vẫn trắng nõn phát sáng, sờ một chút cũng lo biến dạng... Đương nhiên anh đã không còn sự lo lắng này. Mỗi lần anh dùng sức, nhìn trên làn da cô để lại dấu vết thì sẽ có một loại khoái cảm kỳ dị.
Trên tay anh có vết chai dày, Nhan Hoan hơi bị đau nên quay mặt đi chỗ khác, trầm giọng giận dỗi anh. Cô quấn chân lên người anh, tay vòng qua cổ anh, nói khẽ: "Hình như sự nhẫn nại của anh tốt hơn rồi... Hay sự hấp dẫn của em với anh giảm xuống rồi?"
Vừa rồi anh chỉ hôn cô, trêu chọc một chút, nhưng không làm gì cả, còn chạy đến nói chuyện với cô.
Anh trừng mắt nhìn cô. Nhan Hoan nhìn sắc mặt của anh liền biết mình đã nói sai. Cô dán lên người anh, nũng nịu nói: "Nhưng em lại ngày càng thích anh rồi, phải làm sao bây giờ?"
Triệu Thành Tích nghe vậy thì trong lòng xoắn lại, hơi thở trở nên gấp gáp. Anh thở nhẹ một hơi, ôm chặt cô, không nói gì mà cúi đầu cắn cô một cái, cô khẽ kêu lên thành tiếng... Tim anh nhảy lên, mỗi lần bên cô không phải anh không muốn dịu dàng. Nhưng lúc này cô tự tìm đương chết, khiến cho anh mất khống chế.
Đêm nay, tất nhiên giờ cơm tối của hai người là lại đảo lộn.
*****
Qua hai ngày, quả nhiên chủ quản Mai đến tìm Nhan Hoan.
Chuyện này lúc trước Nhan Hoan đã nói với Mễ Nguyệt Hồng, còn cả Trần Hồng Liên. Chủ quản Mai đến tìm cô bàn chuyện cửa hàng, chủ yếu là hợp tác sản phẩm đằng sau.
Chủ quản Mai cũng là người rất thông minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-210.html.]
Ông ta nói bọn họ từ lúc xây nhà máy đến lúc thực sự sản xuất còn cần một khoảng thời gian. Ông ta yêu cầu tất cả túi xách, ví, quần áo mà Nhan Hoan may lúc này sẽ gắn nhãn "Xưởng may nông trường Hồng Tinh" chứ không phải "Tiệm may Gấu Nâu của nông trường Hồng Tinh". Đương nhiên hoa văn Gấu Nâu của Nhan Hoan vẫn phải may, nhưng không cần thêu trên nhãn hiệu, vẫn cứ thêu một góc như trước là được rồi.
Có chỗ tương tự, nhưng chủ yếu là đẩy mạnh thương hiệu "Xưởng may nông trường Hồng Tinh", làm giảm đi độ hiện diện của tiệm may Gấu Nâu. Sau đó lại gọi điện thoại cho các công xã lớn, bên chỗ thành phố nói là tiệm may Gấu Nâu muốn mở rộng sản xuất.
Mặt khác ông ta còn đề xuất với Nhan Hoan là tất cả những túi xách, kiểu dáng áo quần lúc trước của tiệm may của cô bên phía nhà may bên này đều có quyền được sản xuất. Còn cả những nhân viên hiện tại trong nhà may của cô, ông ta sẽ trao đổi với các cô ấy, mời các cô vào xưởng làm tổ trưởng, tiến hành huấn luyện và kiểm tra công nhân mới.
Cố gắng hết sức cò kè mặc cả.
Về phần các nhân viên, Nhan Hoan bảo mỗi thợ may trong tiệm của cô đều được tự do, ông ta có thể tự đi tìm bọn họ thảo luận. Chỉ cần điều kiện của ông ta đủ khiến cho bọn họ thích thú thì tất nhiên bọn họ sẽ ở lại.
Còn về phần túi xách, các kiểu dáng áo quần trước đây thì cô không mua đứt nó, người ngoài cũng có thể mô phỏng theo. Nhưng có một điểm đó là nếu trên sản phẩm có thêu nhãn Gấu Nâu thì phải rút ra hai mươi phần trăm lợi nhuận cho cô, sau này cô sẽ thành lập tiệm may Gấu Nâu. Đúng vậy, là tiệm may Gấu Nâu, không phải Gấu Nâu của nông trường Hồng Tinh... Còn tiệm may này của Nhan Hoan chưa đăng ký, nên lúc này cô cũng không để ý nhiều như vậy.
Lúc những sản phẩm khác bán hạ giá, cũng phải chia ra sản phẩm do nhà may nông trường Hồng Tinh thiết kế sản xuất, với sản phẩm Nhan Hoan thiết kế.
Chủ quản Mai không tin nổi, cảm thấy Nhan Hoan đúng là một con sư tử há miệng lớn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhưng Nhan Hoan lại rất kiên trì. Cuối cùng lại tiếp tục có kè mặc cả. Những sản phẩm cũ Nhan Hoan sẽ không quản nữa. Nhưng chỉ cần trên sản phẩm thêu lên nhãn hiệu của Gấu Nâu thì nhất định phải trích ra mười lăm phần trăm lợi nhuận cho Nhan Hoan.
Sau đó nếu ông ta muốn tiếp tục hợp tác với Nhan Hoan, thì tất cả những sản phẩm Nhan Hoan mới thiết kế cũng sẽ lấy phần trăm tương tự. Đồng thời không thể nào một nhóm sản phẩm may nhãn hiệu Gấu Nâu, còn nhóm khác thì không, bán lộn xộn. Hoặc là sau khi nhóm đầu tiên mở ra nguồn tiêu thụ thì tiếp tục sản xuất, còn không thì từ đầu đừng may nhãn hiệu luôn.
Nhan Hoan rất cẩn thận với mỗi chi tiết, nhiều lần chủ quản Mai thiếu chút thì mất kiên nhẫn, cố gắng lắm mới đi theo tiết tấu nói chuyện của Nhan Hoan.
Sau khi bàn xong thì chủ quản Mai nói với Nhan Hoan: "Cô đúng là yêu cầu còn nhiều hơn phó thị trưởng Lâm."
Còn khôn khéo, khó phục vụ hơn cả phó thị trưởng Lâm, một bước cũng không chịu nhường. ... Phó thị trưởng Lâm này đã từng là cấp trên của ông ta.