Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 185
Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:00:35
Lượt xem: 32
Triệu Thành Tích cúi đầu nhìn cô, cánh tay cô đã khoác lên anh, rũ mi khẽ cười, lông mi thật dài đổ lên một lớp bóng đen mờ mờ trên gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn.
Xung quanh kẻ đến người đi, hai bọn họ, một xinh đẹp vô song, một cao lớn đĩnh bạt, như chày gỗ đứng đó thu hút sự chú ý, anh muốn nói chú ý ảnh hưởng, nhưng trong lòng lúc này vừa đau vừa ngứa, cuối cùng anh để cô tùy ý khoác một lúc mới kéo cô ra, một tay cầm hành lý tiến về phía hội trường.
Nhưng hiển nhiên quá trình ghen tuông của Triệu Thành Tích chỉ vừa mới bắt đầu.
Hai người đi vào hội trường, rất nhiều người thấy Nhan Hoan, mắt đều sáng lên.
Dù phía trước cô nửa bước là Triệu Thành Tích cũng rất khó xem nhẹ.
Rất nhiều người nhao nhao muốn thử, muốn tiến lên bắt chuyện, nhưng đại khái thấy vẻ mặt không dễ chọc của Triệu Thành Tích phía trước, thì cũng đều dừng lại ở giai đoạn "Muốn thử" mà thôi.
Hai người dưới tình huống như vậy đi đến một chiếc bàn được xếp chính giữa, phía trước bàn dựng một chiếc bảng hiệu "Khoa mỹ thuật dệt nhuộm học viện công nghiệp thiết kế." thật lớn.
Có hai nam một nữ ngồi sau bàn.
Ba người nhìn Nhan Hoan và Triệu Thành Tích tiến đến, mắt ai cũng sáng lên, hoàn toàn xem nhe Triệu Thành Tích bên cạnh, bao gồm cả nữ sinh cũng nhìn Nhan Hoan cười dịu dàng, chờ cô đến nơi, nam sinh gần nhất lập tức nhiệt tình mở miệng hỏi Nhan Hoan: "Bạn học, em là tân sinh viên khoa chúng ta hả?"
"Đúng vậy, em tên Nhan Hoan."
"Nhan Hoan, hai chữ nào vậy? Tôi tìm trong danh sách giúp em."
"Nhan trong tiếu nhan, Hoan trong vui vẻ."...
Bạn học trai ghi danh giúp Nhan Hoan, một nam một nữ khác cứ nhìn họ ghi danh.
Thẳng đến khi nhìn đủ rồi, mới có người nhớ đến Triệu Thành Tích đứng như chày gỗ ở một bên.
Anh gật đầu với nam sinh đối diện, cậu ấy có chút ngại ngùng hỏi Triệu Thành Tích, hỏi rằng: "Bạn học này, cậu cũng là tân học sinh đến báo danh sao?"
Mặc dù tuổi vị bạn học này hơi lớn, một thân khí thế có hơi dọa người, nhưng đây là lứa học sinh đầu tiên sau khi khôi phục kỳ thi tuyển sinh đại học, không phân tuổi tác không phân nghề nghiệp, đa phần tân sinh viên tuổi hơi lớn đều là thanh niên tri thức đã từng xuống nông thôn nhiều năm, còn kiểu học sinh người tỏa hơi nóng thanh xuân mười mấy tuổi thì gặp rất ít.
Mặt Triệu Thành Tích lạnh lùng, trả lời: "Không, tôi là chồng em ấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-185.html.]
Nhóm học sinh cũ chào đón tân sinh viên:...
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngay cả nam sinh đang giúp Nhan Hoan ghi danh cũng vô thức quay đầu, có chút ngốc lăng nhìn Triệu Thành Tích, còn vô thức nhìn về phía Nhan Hoan, miệng mở to, sau lúc lâu cũng không khép lai được.
Người phản ứng đầu tiên là nữ sinh kia.
Cô ấy phụt cười, nói: "Hoá ra là người yêu của bạn học Nhan, hai người rất xứng đôi."
Nam sinh ban đầu ghi danh phía sau có hơi cà lăm, nữ sinh đã nhận lấy việc của cậu ta, cô ấy tỉ mỉ giới thiếu với cô sau khi ghi danh xong thì đi chỗ nào trước, rồi đến chỗ nào, cô ấy bảo cô đến ký túc dàn xếp đâu vào đấy xong thì tiếp đó sẽ nhận đồ ở những nơi nào vân vân, cũng nói với cô có những bảng chỉ đường đến mấy chỗ này, cứ đi theo bảng chỉ đường là được, dọc đường đi cũng có nhóm học sinh cũ chào đón người mới, không biết thì cứ đến hỏi là xong. Nhan Hoan cầm tờ giấy nghiêm túc cảm ơn cô ấy, bấy giờ mới kéo Triệu Thành Tích rời đi.
Hai người rời đi rồi mà hai nam sinh ở phía sau còn nhìn ngó dáo dác xung quanh, nữ sinh cười chết.
Họ còn chưa đi xa, thì có nam sinh bàn kế bên ngó đầu dò xét hỏi: "Nữ sinh mới nãy là tân sinh viên khoa các người hả, vãi, bộ dáng xinh thế, các người thật có phúc."
Nhìn nhiều mấy lần, đã mắt cũng tốt mà.
"Phúc gì mà phúc?"
Mắt hai nam sinh trợn trắng, nói: "Không thấy người đàn ông hung thần ác sát cạnh em ấy hử, là người yêu em ấy đó."
"Người yêu em ấy, hả?"
Nam sinh cạnh đó ngạc nhiên, nói: "Dáng vẻ của cổ thoạt nhìn cũng chỉ mới mười mấy tuổi mà? Tôi còn tưởng rằng là học sinh đậu vào khóa nà, bên cạnh là anh hoặc chú cổ ấy... Nhìn tuổi phải kém đến mười mấy niên kỷ, cách cả một thế hệ... Ai dô, thật là tiếc quá đi, cổ kết hôn sớm thế để làm gì! Hạt giống tốt đều bị heo gặp..."
Nhưng y nói xong cũng gãi đầu, cười ngại ngùng.
Y miệng thúi quen thói.
Người đàn ông kia cao lớn đĩnh bạt, khí thế bất phàm, vừa nhìn đã biết không phải người, nhìn sống lưng thẳng tắp của anh, tư thế cử chỉ hẳn là quân nhân từng đi lính, mặc dù có hơi đen và thô kệch, chắc vì do luyện tập nhiều dưới ánh nắng mặt trời, nhưng càng tăng thêm khí thế đàn ông, nhìn sao cũng không nên là "Heo"...
Mà người ở phía trước tai thính nghe không xót một chữ, mặt đầy nám đen, bị hình dung là "Heo" vì gặm hạt giống tốt Triệu Thành Tích:...
Nhan Hoan cũng nghe đươc.