Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:00:28
Lượt xem: 41

Tuy nhiên tay nghề Chu Tiểu Lan cơ bản vẫn chưa làm được điều đó.

Bây giờ cả thiết kế, cắt may trong tiệm Nhan Hoan cũng không làm.

Ngay hôm đó Chu Tiểu Lan trở về, quả nhiên mẹ cô ấy hỏi về dự tính của tiệm, nghe thấy Chu Tiểu Lan nói về sau tiệm cũng không làm quần áo mà chỉ làm mấy thứ găng tay ví tiền kia, bà ta lập tức nhíu mày kêu "Ấy chết": "Thợ may Tiểu Nhan này, có tiền lại không kiếm! Găng tay ví tiền rẻ như thế mà một ngày còn hạn chế làm bao nhiêu cái, thì có thể kiếm được bao tiền chứ? Sao quần áo đẹp tiền thơm không kiếm? Không phải dù không có nó ở đó mấy tụi con cũng đã sớm làm được rồi à? Dù bảo là tiền kiếm được đưa nông trường, nhưng nó cũng định đoạt được đóng nhiều đóng ít đâu, nó cho tụi con tiền lương cũng tốt!"

Nói đến đây, bà ta suy nghĩ về gì đó, nói: "Đúng rồi, hay Tiểu Lan con thương lượng với Tiểu Mễ xem, hai con len lén cùng làm?"

Chu Tiểu Lan sững sờ, làm vậy liệu có ổn không?

Mẹ Chu Tiểu Lan vỗ tay, nói: "Thế nào? Quả thật kỹ thuật của thợ may Tiểu Mễ kém hơn thợ may Tiểu Nhan, sẽ không có nhiều kiểu dáng, kiểu dáng hiện giờ đều do thợ may Tiểu Nhan thiết kế, thợ may Tiểu Mễ dựa vào làm, không thể không thành. Con đi theo trợ thủ cô ấy, xem như là kiếm chút tiền công cũng không tệ, quan trọng nhất là con cũng sẽ học được kỹ thuật, dần dà con có thể tự mình làm rồi."

Bên ông lão thợ may họ Mễ không nhận học trò, lúc trước muốn học tay nghề vốn không có chỗ xuống tay.

Nhìn biểu tình vẫn còn do dự của con gái, bà ta duỗi tay đập cố ấy: "Con đồ não hỏng này, thợ may Tiểu Nhan chả nói rằng cô ấy sẽ không quản các con lén nhận việc đó thôi?"

Mà buổi tối lúc này ở bên kia, Nhan Hoan lại nói với thím Liêu: "Thím này, lúc đầu Tiểu Lan vì tiền đồ mà cô ấy tới đây học nghề, tạm thời là cháu chưa tính phát triển cửa hàng chúng ta thế nào, muộn nửa nhà cô ấy sẽ có kế hoạch khác, thím xem chút giúp cháu, bên chỗ đội xây dựng đó có chị cô bác nào đã có kỹ thuật may cơ bản hay chưa, chúng ta quan sát một thời gian, nếu tích cách đáng tin cây có thể mời họ đến giúp đỡ, cũng thực hiện cam kết giúp người thân của đội xây dựng góp ít phần vào vị trí công việc lúc trước."

Đúng thật là Nhan Hoan có nói chỉ cần không gắn mác nhãn hiệu của "Gấu Nâu", làm việc nghiêm túc trong giờ làm, cô sẽ không quản các cô ấy lén nhận quần áo, Chu Tiểu Lan bị mẹ mình thuyết phục, cô ấy vừa có thể kiếm được rất nhiều tiền lương lại vừa học được kỹ thuật, quan trọng nhất là có thể thỏa mãn kỳ vọng của người nhà và nhà chồng, cô ấy nghĩ tới nghĩ lui rồi lập tức quyết định đi tìm Mễ Nguyệt Hồng nói chuyện.

Mễ Nguyệt Hồng rốt cuộc nghĩ gì ở trong lòng?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-182.html.]

Mễ Nguyệt Hồng đang tỷ võ trên lôi đài với ông nội mình.

Mễ Nguyệt Hồng lúc trước đã dùng kỹ năng miệng lưỡi trơn tru để thuyết phục ông lão thợ may họ Mễ cho cô ấy học thiết kế quần áo có thể thỏa mãn nhu cầu thời trang của giới trẻ từ chỗ Nhan Hoan, Nhan Hoan có mở ra một tiệm thợ may nhưng giờ cô phải vào đại học, và cháu gái nhỏ lại muốn vào tiệm đó kiếm tiền cho Nhan Hoan, ông cụ giận đến mức râu cũng vểnh lên.

Vì có nhiều người mời nông trường may quần áo, lúc trước Nhan Hoan một mình may đồ kiếm tiền thì việc làm ăn của ông cụ cũng không bị ảnh hưởng, nhưng mở tiệm thì khác, nếu tiệm cô mở càng nhiều người mời làm, càng nhận đơn hàng lớn, thì người thợ may môn thủ công này cũng sẽ ngày càng đông, chả phải chén cơm của ông cụ sẽ bị đạp đổ sao?

Đáng giận nhất là chén cơm gia truyền sắp bị đạp đổ mà cháu gái nhỏ mình vẫn vui vẻ chạy sau m.ô.n.g Nhan Hoan, tức c.h.ế.t người không?

Ông lão thợ may họ Mễ vểnh râu không cho Mễ Nguyệt Hồng đi.

Mễ Nguyệt Hồng lập tức nói: "Ông nội cứ yên tâm, thợ may Tiểu Nhan cổ sẽ không đập đổ bát cơm của người đâu, tiệm chúng cháu về sau không nhận đơn quần áo nữa, giờ tiệm chỉ làm mấy đơn găng tay và ví tiền để đưa đến bộ an sinh, thị trấn và xã thôi. Thợ may Tiểu Nhan bảo cô ấy có cảm tình với thương hiệu và muốn đóng góp cho nông trường nên mới giữ lại cửa hàng này."

Vân Mộng Hạ Vũ

Ông lão thợ may họ Mễ không tin, ông cụ không để mắt đến Mễ Nguyệt Hồng.

"Ông xem, ông xem."

Mễ Nguyệt Hồng lấy từ trong túi xách của mình ra một tờ giấy, bên trên là nhiệm vụ tháng này của cửa hàng, cô ấy kín đáo đưa nó cho ông lão thợ may họ Mễ, sau đó lầm bầm: "Ông cụ đúng là đồ lòng dạ hẹp hòi."

"Cháu nói gì đó?!"

Ông lão thợ may họ Mễ nổi khùng.

"Không có gì, không có gì."

Loading...