Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 175
Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:00:15
Lượt xem: 67
"Thành Cương, ông nhắc cho cháu nhớ, nếu cháu còn không hiểu mình sai ở đâu thì tương lai của cháu e là chỉ dừng ở đây thôi, may mắn lắm thì tiến thêm được một bước nữa!"...
Trên lầu Triệu Thành Cương và Triệu Bá Vinh bị mắng tơi bời.
Dưới lầu Triệu Hòa còn đang khóc sướt mướt, Cao Ngọc Hồng gần như giữ nguyên vẻ mặt kinh hoàng, một tay túm lấy Triệu Hòa, nhìn Hứa Chiêu Ngọc một cách ngạc nhiên lẫn nghi ngờ một lúc, há miệng nhưng lại giống như bị hoảng sợ né tránh ánh mắt... Trong lòng bà ta rối bời, đương nhiên không phải bà ta sợ con dâu mà bà ta sợ ông cụ.
Hứa Chiêu Ngọc lại lười phải nói những lời vô ích không cần thiết với mẹ chồng và em chồng.
Cô ấy gật đầu với họ, thản nhiên đi về phòng mình, vốn dĩ con trai còn đang ngủ trưa trong phòng, lúc này phòng khách ồn ào thành thế này e là đã tỉnh.
Cô ấy về phòng, quả nhiên nhìn thấy con trai Đông Đông trông như một tên trộm đang kéo cửa và nhìn ra ngoài qua khe cửa.
Hứa Chiêu Ngọc kéo cậu bé vào phòng, khóa cửa lại.
Đông Đông liếc mắt nhìn bên ngoài đã không thấy gì nữa, ôm cánh tay mẹ nói: "Mẹ, con thấy mẹ đánh chị gái kia rồi... Mẹ, mẹ hung quá, là vì chị gái kia là người xấu muốn kết hôn với chú hai sao ạ? Chú hai lại không thích chị ấy, chú hai thích thím hai."
Hứa Chiêu Ngọc gõ đầu cậu bé nói: "Con biết cái gì là thích hay không."
"Đương nhiên con biết chứ!"
Đông Đông ngửa đầu nhỏ, nói: "Con đã rất lớn rồi, thím hai xinh đẹp như vậy, con thích."
Hứa Chiêu Ngọc hừ khẽ một tiếng.
Đông Đông cọ đầu vào người mẹ cậu bé, nói: "Mẹ, con không muốn ở cùng với bà nội và cô út đâu, con không muốn họ đến Bắc Kinh, con muốn ở cùng mẹ."
"Ừm, mẹ cũng sẽ không đưa con cho người khác."
Hứa Chiêu Ngọc đưa tay ôm lấy con trai.
Thực ra lúc cô ấy còn bé cũng không phải ba mẹ nuôi lớn, mà là ông bà nội nuôi, mặc dù ông bà nội rất tốt với cô ấy, chú thím cũng tốt nhưng trên thực tế có những thứ đã bỏ lỡ thì mãi mãi bỏ lỡ, về sau quan hệ của cô ấy với ba mẹ tuy rằng cũng vẫn tốt nhưng lại thiếu đi sự thân thiết, trong lòng cô ấy rất rõ ràng.
Lại nhìn Triệu Thành Tích, càng là một lời khó mà nói hết.
Cho nên cho dù có khó khăn đến đâu đi nữa, cô ấy cũng sẽ giữ con bên cạnh mình.
Cô ấy ôm cậu bé và nói: "Không phải mẹ từng nói với con, ba mẹ đã mua nhà trong trường rồi sao? Chúng ta đều chuyển đến trường ở, ba con cũng ở cùng với chúng ta."
Đúng lúc chú hai thím hai cũng về Bắc Kinh, sẽ chuyển đến ở cùng với ông cụ.
***
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-175.html.]
Vào chiều ngày hôm sau, cũng chính là chiều mồng hai Triệu Thành Tích và Nhan Hoan đã biết trò cười của nhà họ Triệu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bởi vì Triệu Thành Tích đã hẹn đi ăn cùng người nhà họ Nhan vào mồng ba, nên anh cũng phải thông báo cho người nhà họ Triệu.
Nhà riêng của anh không lắp điện thoại, may mà nhà họ Nhan có.
Anh trực tiếp ở nhà họ Nhan gọi điện thoại về nhà họ Triệu, là dì Vương giúp việc nghe máy.
Hai hôm nay Hứa Chiêu Ngọc hoàn toàn không cho Triệu Thành Cương sắc mặt tốt, mà Triệu Thành Cường bị ông nội anh ấy đánh bầm người đương nhiên cũng không cho Hứa Chiêu Ngọc sắc mặt.
Khi Triệu Thành Tích gọi điện thoại đúng lúc Triệu Thành Cương đang chán chường đi xuống lầu, dì Vương đưa điện thoại cho anh ấy, nghe thấy Triệu Thành Tích gọi đến thì nói một câu "Chú đợi anh, anh đi tìm chú" rồi cúp máy, xách áo khoác lên đi tìm Triệu Thành Tích.
Triệu Thành Tích cầm điện thoại một cách khó hiểu, ngày mai có lẽ anh phải tốn một ngày trong bữa tiệc của nhà họ Triệu và nhà họ Nhan, thời gian của buổi chiều và buổi tối hôm nay hoàn toàn không muốn dành cho người khác có được không?
Anh có vợ con không ở cùng, tìm em, tìm em làm cái gì?
Đúng là Triệu Thành Tích không giải thích được.
Quan hệ giữa anh và anh cả không tồi. Dù sao cũng cùng nhau ngây người ba năm trong trường nội trú quân đội.
Nhưng có thể coi là không tồi mà thôi, hai người cũng đoạn tuyệt gọn lẹ, tính cách chẳng dính như keo, tuyệt đối không phải loại quan hệ không tồi mà bảo chạy qua tìm thì chạy đến tìm anh liền đâu.
Triệu Thành Tích cầm điện thoại, nhíu mày.
Lúc anh gọi điện, Nhan Hoan đang ở bên cạnh, thấy anh còn chưa nói hết câu đã cầm điện thoại nhíu mày, cô tiến tới nghe thì nghe được âm thanh "Bíp bíp" từ bên trong.
"Ai cúp điện thoại của anh vậy?"
Dù cô cảm thấy mâu thuẫn giữa họ và người họ Triệu còn rất lớn, nhưng với tính cách của người nhà họ Triệu cũng sẽ không cúp điện thoại của anh đâu.
"Anh cả."
Triệu Thành Tích trả lời: "Anh ấy nói sẽ tới ký túc xá tập thể bên kia tìm anh."
Nhan Hoan: "??? Đã xảy ra chuyện gì à?"
"Anh không biết."
Triệu Thành Tích không sao vui mừng được.
Nhan Hoan nghĩ nghĩ.