Mỹ Nhân Xinh Đẹp Đã Trở Về - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-03-10 12:00:13
Lượt xem: 76
Vừa nói ra lời này, da mặt Triệu Hòa cũng giống như bị người ta lột ra ngay lập tức, bật khóc "Oa oa".
Mặt Triệu Thành Cương đỏ bừng.
Tay anh ấy nắm chặt thành nắm đấm, vừa định nói "Im miệng" thì ông cụ Triệu đứng ở cầu thang quát to một tiếng: "Thành Cương!"
Triệu Thành Cương kinh sợ, quay đầu nhìn ông nội mình.
Hứa Chiêu Ngọc và mọi người cũng nhìn về phía ông cụ.
Triệu Hòa khóc lóc kêu "Ông nội".
Đáng tiếc ông cụ Triệu không nhìn cô ta mà nói với Triệu Thành Cương: "Cháu hung dữ với vợ cháu cái gì? Bản lĩnh của cháu chỉ biết hung dữ với vợ mình thôi sao? Những lời vợ cháu nói có chỗ nào sai, cháu cho rằng ông tại sao điều cháu đi Bắc Kinh, mấy lần ba mẹ cháu muốn điều đi Bắc Kinh ông đều từ chối không hề do dự? Lộn xộn, thật sự lộn xộn!"
Rồi ông cụ lại nói với Triệu Bá Vinh đang lúng túng đỏ bừng mặt bên cạnh: "Sau này đừng toan tính đến Bắc Kinh nữa, cho dù ba c.h.ế.t cùng đừng nghĩ, gây họa cho con mình thì đừng gây họa cháu nữa, thành thật ở lại thành phố Tây Châu, thành thật dạy dỗ vợ và con gái cho thật tốt đi."
Sau đó lại gọi Triệu Thành Cương, nói: "Cùng ba cháu lên phòng ông."
Nói xong xoay người giận dữ đi lên cầu thang.
Trên lầu Triệu Thành Cương đi theo Triệu Bá Vinh lên lầu, bị ông cụ mắng tơi bời.
Ông cụ tính tình nóng nảy, cầm gậy gõ vào Triệu Thành Cương, nói: "Hiếu, hiếu, cháu biết cái gì là lòng hiếu thảo thật sự không? Lòng hiếu thảo mù quáng, không bao giờ khuyên răn ràng buộc, đây là đạo hiếu mà người làm con làm anh nên có ư? Mẹ và em gái cháu hôm nay họ trở thành như thế này đều là do ba con cháu dung túng đấy!"
Ông cụ nói xong quay đầu lại nhìn thấy con trai đang cúi đầu, lại cho một gậy, mắng: "Tất cả mọi chuyện ngày hôm nay còn không phải đều là nguyên nhân mà trong lòng con còn không rõ ràng sao? Trước đây vợ con cũng không hoàn toàn như thế này, nếu mắt con có thể sáng suốt một chút, chuyện gì vừa manh nha thì nên ràng buộc khuyên răn, nó cũng sẽ không hành sự ngày càng hồ đồ, con cái cũng dạy hư... Ngay cả Thành Cương cũng bị con dạy hư đấy, chỉ một mực nói với nó đó là mẹ nó, con không chê mẹ xấu, có gì cũng phải nhịn, phải nhường và kính trọng..."
Nói đến đây ông cụ nhắm mắt lại, rất mệt mỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-xinh-dep-da-tro-ve/chuong-174.html.]
Suy cho cùng ông cụ cũng đã lớn tuổi, nổi giận một trận như thế này dĩ nhiên mệt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông cụ ngồi lên ghế, lẩm bẩm nói: "Đây cũng là lỗi của ta..."
Khi đó ông cụ tham gia cách mạng, gần như không có bất cứ thời gian nào dành cho con cái.
Về sau con trai kết hôn, bởi vì gia đình con dâu là ân nhân cứu mạng của con trai, nên rất nhiều chuyện ông cụ cũng nhắm mắt làm ngơ, cho đến cuối cùng thậm chí là mắt không thấy tâm không phiền, ông cụ nghĩ chỉ cần thỉnh thoảng nhắc nhở con trai đừng gây ra chuyện gì... thì sẽ biết phải trái rõ ràng, ông cụ vẫn tin tưởng con trai mình.
Hổ thẹn với con trai, lại muốn đào tạo cháu trai lớn thật tốt.
"Thành Cương, cháu nói thật với ông đi."
Ông cụ yên tĩnh một lúc, bỗng nói: "Cháu được ba cháu dạy rằng bao dung mẹ cháu, mù quáng muốn gia đình hòa thuận và cũng thường yêu cầu vợ cháu như vậy, hồi đó mẹ cháu nói với cháu muốn để em trai cháu kết hôn với Thẩm Tụ Tụ, vì chuyện này mà gia đình ầm ĩ lục đục, có phải cháu cũng từng nổi lên suy nghĩ kia, cháu không thể ở nhà hiếu kính ba mẹ, ba mẹ cháu đã thích Thẩm Tụ Tụ thì em trai cháu kết hôn với cô ta cũng được? Như thế này trong nhà cũng hòa thuận, cảm giác áy náy không thể ở gần để hiếu thuận với ba mẹ trong lòng cháu cũng có thể vơi bớt đi?"
Triệu Thành Cương sững sờ.
Anh ấy há miệng, muốn phủ nhận nhưng lại không thể thốt nên lời.
Ông cụ Triệu còn có gì không hiểu nữa đây?
Ông cụ cầm gậy lên, vụt mạnh vào đứa cháu trai mà mình đã tốn nhiều tâm tư nhất, Triệu Thành Cương không dám né, quả thực bị đánh mấy cái.
Ông cụ Triệu đánh xong mới thở sâu hai hơi, hung dữ mắng: "Nếu cháu có tư tưởng này thì ông nói cho cháu biết, cháu giống như ba cháu, giống y hệt... Có điều là cháu cưới được một người vợ tốt, vợ cháu nói đúng, cũng may là con bé đó ánh mắt chuẩn vừa ý Thành Tích, nếu không cháu đã sớm vô dụng rồi... Vô dụng còn đỡ, chỉ sợ sau này trở thành một tai họa mà thôi!"
"Biết rõ là có vấn đề lại không muốn giải quyết, chỉ biết giữ lại, hy sinh người bên cạnh để vỗ về... Dựa vào đâu? Em trai cháu nợ cháu cái gì, dựa vào đâu mà muốn hủy đi cả đời nó chỉ vì chút tâm tư kia của cháu?"
"Cháu cảm thấy chút tâm tư nhỏ này không là gì, thậm chí cũng chưa từng nói ra là rất bình thường phải không? Ông nói cho cháu biết, tính cách như thế này chính là vấn đề lớn nhất! Cháu ở bộ đội, trong công việc gặp phải vấn đề thế này, bởi vì đối phương là đồng đội từng vào sinh ra tử với cháu, hoặc đồng chí lãnh đạo có ơn với cháu, thì cháu sẽ hy sinh người bên cạnh để che dấu lỗi lầm cho họ sao?"