Mỹ Nhân Thích Được Nuông Chiều - Chương 59
Cập nhật lúc: 2024-08-21 14:11:45
Lượt xem: 187
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thời gian , cô cũng trốn tránh như nghĩ.
Có lẽ là hai ngày đầu tiên trốn tránh một chút, nhưng đó cô phát hiện càng lạnh nhạt với cô, ánh mắt cô một chút nhiệt độ, lẽ hôn đó cũng chỉ là vì nhất thời cô khiêu khích khuất phục cô mà thôi. Trong lòng cô cũng phai nhạt dần, đó cố gắng đặt tâm tư việc học tập và trải nghiệm cuộc sống mới.
Hai đối mặt với vài giây, Lâm Khê cũng chút tự nhiên, mặt nơi khác.
Dáng vẻ của quá mạnh mẽ, ánh mắt âm trầm cũng sắc bén, khiến cô chút rung động run sợ.
Hơn một tháng , cô còn chút tự tin khiêu khích , trêu chọc , xem xem liệu vì mà đổi . hiển nhiên, bộ dạng đó của cô tác dụng gì ở mặt kiểu đàn ông .
Cô nghi ngờ rằng cho dù hai ngủ cùng với , lẽ cũng sẽ đổi dù chỉ một chút, nhiệt độ trong ánh mắt cũng hề tăng lên chút nào.
Anh trả lời cô, cô cũng mong đợi câu trả lời gì: “Trong phòng bếp canh đậu xanh ninh với rong biển và trần bì, uống một chút , lên ngủ một lúc.”
“Tiểu Khê.”
Cô mới bước lên cầu thang, gọi cô .
Lâm Khê vịn tay lên tường, đầu .
Anh đến, ở mặt cô một bước xa, cô : “Trước đây cũng cảm thấy hai chúng hợp, nhưng bởi vì trách nhiệm nên bắt buộc trách nhiệm với em. Người nhà họ Chu chuyển , chuyện của nhà họ Hạ cũng giải quyết. ở đây, kết hôn cũng thể bảo đảm cho sự an của em và Tiểu Dã, em nghĩ như đúng ?”
Lâm Khê sửng sốt, cô .
Vì đang bậc thang nên chênh lệch chiều cao của hai còn quá lớn nữa, cô ngẩng đầu lên cũng cần quá khổ cực.
Cô ngũ quan góc cạnh như d.a.o khắc của , đôi mắt một mí hướng lên một chút lộ vẻ vô cùng lạnh lùng, cũng là khóe mắt khiến cảm thấy bạc tình, thần xui quỷ khiến, cô bỗng thốt một câu: “ thích , ?”
Nói xong cô lập tức???
Trên mặt lập tức nóng lên, vội vàng mặt sang chỗ khác, thật là còn mặt mũi gặp khác nữa.
Hơn nữa câu thực sự là bỗng nhiên thốt , miệng còn nhanh hơn đầu óc, cứ như mà .
dù cũng còn mặt mũi nữa, trong sự kích động cô mặt , đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của , đưa tay nắm lấy cánh tay của : “ là, hi vọng lúc thấy chỉ nghĩ đến gánh nặng hoặc là trách nhiệm. Nếu như chúng quan hệ , thấy , liệu ở bên cạnh , hôn ?”
Cô nắm lấy cánh tay , nhón chân hôn lên môi một cái, : “ chỉ như .”
Lương Triệu Thành nghĩ đương nhiên là sẽ như .
Anh cũng đồ háo sắc.
Không của , thể bất kỳ dính dáng nào đến cô chứ?
Trước nay luôn cảm giác gì với nữ sắc.
Cho dù cảm giác cũng sẽ quá nhiều tình cảm.
lúc thực sự hôn cô.
Một tháng qua, để cho nghĩ đến cảm giác nhất thời mất khống chế của , nhưng cảm giác đó cứ như một ngọn núi lửa đang áp chế, cô trêu chọc còn , thể kiềm chế . lúc cô mềm mại hôn lên, còn nhịn ? Tại nhịn?
Cô mới dứt lời thì kéo trong lòng, hung hăng áp chế, từ đôi môi đến bên tai, giống như đang trút điều gì đó. Lâm Khê cảm thấy bản dường như ăn mất.
Cô cảm thấy đau, tê dại, cảm thấy thỏa mãn.
Cô nhéo .
Thịt quá cứng rắn, nhéo thôi cũng khiến cô đau.
Khó khăn lắm cô mới tìm khe hở, nghiêng mặt sang chỗ khác, chút thở dốc yếu ớt hỏi : “Anh thích ?”
Lương Triệu Thành: ???
Anh trả lời cô, Lâm Khê vui, nhéo hỏi: “Một tháng nay luôn để ý đến , cũng để ý đến , nhưng đến trêu chọc .”
Lương Triệu Thành: Đây là càn quấy cả v.ú lấp miệng em ?
bỗng nhiên cảm thấy, cực kỳ thích cô.
Dáng vẻ nũng nịu như bây giờ ở trong lòng .
Vì cho dù là phù hợp, nhưng vẫn nhẫn nhịn hết đến khác, đây là tác phong nay của .
Anh thích cô.
Bây giờ cô đang ở trong lòng như , gò má đỏ ửng, ánh mắt hàm chứa tình ý và sự nũng nịu oán trách đối với , giống như đang nắm lấy tim của gãi ngứa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-thich-duoc-nuong-chieu/chuong-59.html.]
thế nào?
Anh , nhưng động tác tay và hôn cô dịu dàng hơn, thô bạo như ban đầu nữa, cuối cùng còn mang theo chút yêu chiều, một chút triền miên.
Anh như , Lâm Khê như khích lệ, nhưng thỏa mãn về thái độ của , bắt đầu chơi : “Anh xem thích ? Hay là chỉ vì trách nhiệm, nếu như đăng ký kết hôn với , cũng sẽ lâu hơn. Nếu khác đăng ký kết hôn với , cũng sẽ hôn cô như ?”
Lương Triệu Thành cảm thấy cô đang càn quấy.
Đây là vấn đề gì chứ?
cũng lúc thể cô, ôm cô lòng, xoa dịu một chút, : “Đừng loạn, em ngoan một chút, sẽ thương em.”
Câu là cực hạn của .
Mặt của Lâm Khê lập tức đỏ lên.
Mặc dù bản cô thấy , nhưng cô cảm nhận .
Cô thực sự ngờ rằng sẽ câu , nhưng câu thật sự đ.â.m trúng tâm tư thiếu nữ của cô.
Nhất là vì do , thật sự khiến cô chút choáng váng, cô kéo quần áo của , cọ cọ cằm , râu của đ.â.m , cảm thấy đau nhói tê dại, xung quanh tràn ngập thở của , dịu dàng : “Anh thương thế nào? Như bây giờ ? Vậy bây giờ ngoan ?”
Bây giờ đương nhiên là ngoan.
Ánh mắt của cũng đỏ lên , hận thể tháo da tháo xương của cô nuốt xuống.
Đây là chân cầu thang của phòng khách, hôn một lượt nữa, cuối cùng vẫn buông cô , giúp cô sửa cổ áo, giọng khàn khàn: “Lên , phòng bếp xem thử.”
mà Lâm Khê thỏa mãn.
Làm gì ai hôn xong đẩy chứ?
Có giống như , hôn một lạnh nhạt một tháng?
Cô kéo lấy áo , nũng nịu : “Không , ôm lên đó, bây giờ nổi, bế .”
Lương Triệu Thành: ???
Sau đó thấy cô sẵng giọng: “Chân của thực sự nhũn , nếu thì , cứ ở đây.”
Anh bế cô lên.
Lâm Khê kêu nhẹ một tiếng, ôm lấy cổ , đó hôn .
Anh bảo cô đừng loạn, nhưng cuối cùng nỡ, cứ kì kèo như đến phòng cô.
Anh , cô thể để chứ?
Cô ôm lấy chịu buông, cho đến khi lên giường, cô quỳ ở giường hôn , cũng dựa tia lý trí cuối cùng mới gì cô.
Buổi tối lúc thím Ngô đến nấu cơm thì thấy bánh đường kính .
Thím Ngô hỏi Lâm Khê: “Ôi chao Tiểu Khê, đây là bánh đường kính của ai mang đến cho cháu ? Làm ngon đấy.”
Lương Triệu Thành đang sửa thành ghế hỏng , sắc mặt đen một cách rõ rệt.
Lâm Khê chút đắc ý, vẻ mặt kiêu ngạo Lương Triệu Thành tùy ý : “Vâng, là thím ở trong thôn mang đến, nhưng mấy ngày nay cháu đau răng, để ở đây thấy nhịn , thím mang về cho Hắc Tử và A Phi ăn .”
Hắc Tử và A Phi là hai đứa cháu của thím Ngô.
Thím Ngô : “Ôi chao, đau răng ? Mau cho thím xem một chút, là cái răng nào ? Hình như là sưng một chút.”
Lâm Khê:
Ngay cả Lương Triệu Thành cũng ngẩng đầu lên về phía cô.
Tự dối thì chỉ thể tự cứu.
Lâm Khê cố nén đỏ mặt, bừa: “Không cái đó, cháu nóng , tối nay cháu uống một ít canh đậu xanh là , nhưng chắc chắn là thể ăn bánh đường kính nữa.”
“Được .”
Thím Ngô cuối cùng cũng truy cứu thêm nữa: “Thím để cho Tiểu Dã một ít mới mang về, lát nữa thím pha cho cháu một chút giải nhiệt, ăn cơm xong thì uống một chút.”
Lâm Khê vội vàng đồng ý.
Cô cảm thấy uống chút giải nhiệt , thanh tâm quả dục.