Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mỹ Nhân Thích Được Nuông Chiều - Chương 48

Cập nhật lúc: 2024-08-21 14:11:14
Lượt xem: 164

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm là thứ bảy, nửa ngày.

Lâm Khê dự định buổi chiều tới tòa nhà cho thuê tìm những khách thuê nhà khác.

Còn về chỗ nhà họ Chu, Lương Triệu Thành sẽ sai theo sát chuyện chuyển nhà của bọn họ, cần tiếp xúc với bọn họ nữa, cô liền quan nữa.

Buổi sáng kéo Trần Dã dạo phố mua sắm, trung tâm thương mại gần đó mua cho Trần Dã mấy cái áo cộc tay, hai đôi già. Mua đồ cho cô còn nhiều hơn, quần áo, đồ lót, áo phông, quần sooc, mua nhiều đồ đến mức hai xách nổi thì Lâm Khê mới ngừng tay, đưa Trần Dã tới một tiệm cơm nhỏ, định ăn trưa xong mới về.

Trần Dã hành động “mua mua mua” của chị gái cho ngây ngẩn.

Giống như tiêu tiền của .

Lúc ăn cơm Trần Dã hỏi Lâm Khê: “Chị, chị tìm bọn họ trả tiền thuê nhà để mua đồ hả?”

Nó tính toán hôm nay chị nó tiêu mấy trăm đồng .

“Đương nhiên .”

Tuy nhiên câu cũng sai, Lâm Khê : “Đương nhiên cái cũng là cần thiết, chúng sống thoải mái, mỗi ngày đều mặc .”

Trần Dã cảm thấy dáng vẻ của chị giống như là chịu kích thích lớn gì đó.

Vốn Trần Dã vui vì thấy chị đổi, nhưng đổi nhiều quá khiến nó cũng bất an .

Cậu nhớ đến , nhớ rõ ràng, lúc xảy chuyện, cách cư xử cũng đổi lớn. Mẹ tính cách vốn dịu dàng, đối xử với ông nội bà nội, cha , bỗng dưng một ngày cãi với bọn họ, đó ngừng mua đồ cho , cho tiền, kéo những lời mà lúc thấy vô cùng kì quái.

Những chuyện cũng qua nhiều năm , nhưng nhiều chuyện trong những ngày đó vẫn còn nhớ rõ ràng.

Trần Dã cảm thấy chị như , quả thực giống hệt như hồi .

Nghĩ tới đây, trong lòng sợ hãi.

Cậu nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy về nhà vẫn nên tìm Lương hỏi xem .

Ăn cơm xong Lâm Khê vẫy xe taxi về nhà, về đến nhà hơn hai giờ, Lâm Khê mệt quá chừng.

Lương Triệu Thành về, nghĩ cũng thấy bình thường, mới trở , chuyện công ty chắc chắn bận.

Tuy nhiên thím Ngô xin nghỉ hai tháng để về quê trở .

Thím Ngô thấy tiếng xe liền ló đầu ngoài xem, thấy hai chị em Lâm Khê thì lập tức vội vàng tới giúp, cũng may , giúp Lâm Khê tiết kiệm ít sức lực.

Về đến nhà Lâm Khê uống một bát canh đậu xanh thím Ngô nấu, tắm một cái, một tiếng với thím Ngô ngủ bù một giấc.

Ngủ đến hơn năm giờ, dậy đống đồ mua hôm nay, thím Ngô sắp xếp đấy lên cái giường trúc trong phòng khách nhỏ lầu.

Mác vẫn cắt.

Lâm Khê cầm kéo cắt mác, ôm quần áo xuống nhà, bắt đầu chơi đùa với máy giặt “thiên nga” màu xanh bộ đội trong nhà, lấy quần áo thể phai màu riêng, ngâm trong nước, quần áo còn thì nhét máy giặt.

Trần Dã thấy thế liền : “Chị, đó quần áo mới ? Sao giặt gì?”

Lúc vẫn thường xuyên thể mặc quần áo mới, mỗi một bộ quần áo mới đều đắc ý như ăn Tết, giặt xong là còn là quần áo mới nữa.

“Quần áo mới mới giặt.”

Từ nút bấm của máy giặt Lâm Khê ngước mắt lên nhóc: “Em những quần áo từ dệt vải tới nhuộm màu, đến cắt may trong công xưởng may thành quần áo trải qua tay bao nhiêu , quét bao nhiêu đất, bẩn như thế nào ? Quần áo mới giặt thì mặc lên .”

Thím Ngô đang rửa rau chuẩn nấu cơm, thấy hai chuyện, ló đầu : “Cứ để đó , lát nữa để thím giặt cho, đều là quần áo mới cháu đừng giặt hỏng hết.”

Lâm Khê híp mắt, đáp lời: “Không , dễ hỏng như .”

Hỏng thì vứt , đang mùa hè, quần áo giặt một mà hỏng mặc lên mới đáng sợ, nhỡ may đường may bỗng nhiên khó coi ?

Tâm trạng Lâm Khê tồi.

Tươi giống như thời tiết bên ngoài .

Cô càng ngày càng thích ứng cuộc sống ở nơi đây, còn phiền não như lúc mới tới nữa.

Nghĩ thì cô quả thực nên phiền não, nếu thì đủ .

Đầu tiên, giờ cô giống với cô , tẩm bổ tập luyện chắc nhanh sẽ giống hệt như bản .

Sau đó, giờ là năm 1990, theo hiểu của cô, ở các nơi khác phần lớn vẫn còn dùng nhà vệ sinh công cộng, mỗi ngày đổ bô rửa bô, tới nhà tắm công cộng tắm. Trong nhà TV, máy giặt, tủ lạnh, máy khâu. Tuy công năng đối với cô mà cũ kĩ, cô thích ứng, nhưng như thế cũng , cô cảm ơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-thich-duoc-nuong-chieu/chuong-48.html.]

Hơn nữa, trong nhà cũng ai thể quản cô, cha , ông bà, bác thím, chị gì đấy, cả đại gia đình như cô mới thảm . Trương Tú Mai nhà họ Chu xử lý , nhà họ Hạ gì đấy cô cũng lười để ý, giờ trong nhà cũng bớt lo.

Ừm, tuy cô và Lương Triệu Thành đăng kí kết hôn, hôn nhân cũng là điều bình thường, nhưng chính bởi vì , cô mới thuận lợi xử lý nhà họ Chu. Có thể khiến cô cảm giác an với cuộc sống ở đây, cô cũng , đối với sự tồn tại của , cô cảm kích.

Hơn nữa, còn là một trai hiếm nữa!

Cuối cùng, còn hai tòa nhà và một em trai bênh vực , dù thì nghĩ theo hướng tích cực, Lâm Khê cảm thấy .

Tuy rằng thể so sánh với bản ở kiếp .

còn cách nào khác nữa chứ?

Đã tới đây , thì nghĩ theo hướng tích cực.

Chính vì lúc Lâm Khê giặt quần áo tâm trạng khá là vui.

Toét miệng , còn ngân nga hát.

Trần Dã im lặng chị một lát.

Cậu càng cảm thấy chị .

Lâm Khê giặt quần áo xong lên ban công lầu cùng Trần Dã phơi quần áo, lầu trong sân.

Lâm Khê ló đầu , cô thấy một đàn ông vẻ hơn ba mươi tuổi.

Tóc vuốt ngược bóng lộn, ờm, đây gọi là tóc thần bài, tối qua Lâm Khê mới thấy Châu Nhuận Phát dùng kiểu tóc TV.

rõ ràng thấy Châu Nhuận Phát để kiểu tóc trai sành điệu, nhưng phía , ầy, bóng lộn quá.

Lâm Khê xuống, đó ngẩng đầu lên , thấy Lâm Khê thì với cô nhà.

Sau đó thím Ngô ở đầu cầu thang gọi lên : “Tiểu Khê, xuống nhà , Phương đưa tiền thuê nhà cho cháu .”

Lâm Khê vốn còn đang hoang mang, giọng của thím Ngô khiến cô lập tức phản ứng .

Hóa là Phương Đại Phú sống ở tầng một.

Lâm Khê vốn học thuộc hết tư liệu về khách thuê trọ nhà từ lâu, cô nhớ Phương Đại Phú quản lý ở một xưởng đồ chơi vốn đầu tư Hong Kong.

Chẳng trách kiểu tóc cũng nhanh chóng theo trào lưu của nổi tiếng Hong Kong.

Nếu chủ động đến đưa tiền thuê nhà, thì là thuê nhà .

Lâm Khê phơi xong cái váy tay liền với Tiểu Dã một tiếng, thuận tiện xuống lầu hai cầm một tờ hóa đơn xuống nhà.

Xuống nhà Phương Đại Phú cầm một phong bì, đếm ngay mặt Lâm Khê, tổng cộng bốn tờ năm mươi đồng, hai trăm đồng, cũng nhét phong bì mà đặt lên bàn, : “Em Tiểu Khê , thím Lý em đóng hai tháng tiền nhà nên đến đưa cho em, em đếm xem đủ .”

Tổng cộng bốn tờ, nào còn cần đếm ?

Tuy nhiên đây là chi tiết nhỏ lúc giao tiền, Lâm Khê tăng thêm hảo cảm đối với một chút.

Cô đẩy tiền trong, hóa đơn bàn đưa cho Phương Đại Phú, : “Cảm ơn, phiền .”

“Không phiền, phiền.”

Phương Đại Phú khoát tay, đó chuyện phiếm: “Tuy nhiên Tiểu Khê , thím Lý em định học , em Tiểu Khê , với thành tích của em, đại học dễ đỗ. Ấy, thành tích của em , mà là thiên phú của em ở đấy.”

“Thực nếu như em học, mấy hôm gặp họ của , tiện miệng một câu, mấy bức tranh em vẽ phong cảnh của thôn Lâm Hạ một bạn của thấy, cảm thấy em vẽ linh khí. Nói nếu như em đồng ý nước ngoài học, thể giúp em tiến cử.”

“Em Tiểu Khê , em đừng cho rằng đây là họ thu mua nhà em nên mới nịnh em như , nhưng điều đúng, họ , bạn đó là giáo viên của khoa mỹ thuật của một trường đại học nổi tiếng ở Mỹ, họ Lý, hình như là Lý Tiến Nhất gì đấy.”

“Tên là gì?”

Lâm Khê vốn giống như chuyện phiếm, để tâm, chẳng ngờ thấy một cái tên quen thuộc.

“Lý Tiến Nhất, đúng , chính là Lý Tiến Nhất.” Phương Đại Phú .

Lý Tiến Nhất là một ngôi sáng trong giới mỹ thuật, sở trường tranh sơn dầu phong cảnh, dung hòa “cấu tứ” của tranh phong cảnh Trung Quốc, tranh phong cảnh sơn dầu của ông luôn một.

Ông tranh của “cô” linh khí?

Lâm Khê từng xem tranh của nguyên , nét vẽ tuy vẫn còn non nớt nhưng quả thực linh khí, tuy nhiên cô đánh giá và sự đánh giá của Lý Tiến Nhất là hai chuyện khác

Tuy nhiên Lý Tiến Nhất hiện giờ vẫn còn trẻ nhỉ?

Lâm Khê trở nên hiếu kì, hỏi thêm mấy câu, nhưng trong mắt Phương Đại Phú thành cô thích thú với chuyện nước ngoài du học.

Loading...