Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Mỹ Nhân Thích Được Nuông Chiều - Chương 229

Cập nhật lúc: 2024-09-06 12:48:44
Lượt xem: 121

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay khi Thái tức giận đến mặt đỏ tía tai thì đột nhiên phía truyền đến một tiếng .

Mọi còn kịp phản ứng, phía phát tiếng lên tiếng, : "Cô ơi, các cô cũng ở đây ? Là mang theo họ xem mắt ? Hay là ăn tối?"

Sau đó còn chê chuyện nhỏ mà thêm một câu: "Nói gì mà con mèo con chó? Ai nhặt con mèo, con ch.ó con dâu hả?"

Trong giọng tràn đầy ý , cần thấy mặt , chỉ cần âm thanh, là thể đoán khuôn mặt của đó cũng với một nụ lười biếng là như thế nào .

Vốn cô còn ý định để ý tới nhà họ Thái nữa, nhưng Lâm Khê chỉ mới kéo Chiến Dung Dung xoay xuống thì cả cô cứ như sét đánh.

Cho dù giọng trẻ hơn nhiều, non nớt và du dương hơn nhiều, nhưng Lâm Khê chỉ cần thoáng qua thanh âm là cô thể là ai, chính là cha rẻ tiền, phong lưu, quần áo lượt là và yêu thích tự do của cô.

đầu thì cô thấy đàn ông đó.

Lúc Ngụy Trọng Hằng vẫn còn trẻ, tỏa sáng rực rỡ và nóng nảy.

Cha ruột của cô.

Cha ruột của cô ở kiếp .

Còn một vài phía lưng hai ở phía , Lâm Khê cũng hai , chính là ông bà nội lúc còn trẻ của bao nhiêu năm về mà.

Khuôn mặt của cô cứng ngắt đến mức thể biểu cảm gì.

"Trọng Hằng."

Mẹ Ngụy gọi Ngụy Trọng Hằng, trong tiếng gọi ẩn chứa sự tức giận và trách cứ, đó thiện mà hướng những đang ở đây gật đầu một cái, ánh mắt bà dừng một chút Lâm Khê, hình như chút nghi hoặc, nhưng cũng nhanh chóng rời , đó chuyện với chồng đang ở bên cạnh, cũng chính là cha Ngụy: "Bảo Lương, và Trọng Hằng dẫn khách ăn cơm , em và em gái ở đây chào hỏi một chút sẽ đến ."

Rồi bà xin với hai mà bà vốn quen ở bên cạnh Lâm Khê một tiếng, : "Mọi cứ , lập tức sẽ trở ngay."

Ông cố của Lâm Khê từng là xưởng trưởng một nhà máy điện thuộc sở hữu của nhà nước, khi rút lui, nhà họ Ngụy điều hành một công ty thiết điện gia dụng, Lâm Khê ước chừng là mới trong hai năm nay.

Bây giờ dẫn đến đây để ăn cơm, chắc là khách hàng gì đó.

Cha Ngụy gật đầu với cha Thái Thái dẫn phía sang bên .

Lúc mặt cả nhà nhà họ Thái đỏ bừng lúng túng hổ, hiển nhiên là thời điểm để trò chuyện tâm sự.

Ngụy Trọng Hằng cứ cố tình ở đó, rời .

Khách hàng ở ngay bên cạnh, cha Ngụy cũng thể quản , chỉ thể tự dẫn khách hàng qua.

Nhìn xem, Lâm Khê oán thầm trong lòng, khi nhà họ Ngụy còn sự nghiệp lớn thì cũng ăn chơi đắn như .

Mẹ Ngụy cũng chỉ thể để ý tới với Thái: "Em gái, em rể, trùng hợp như , ở nơi mà còn thể gặp , các ăn cơm ? Đây rời ? sẽ đưa ngoài?"

Ngụy ?

Bởi vì Ngụy quá hiểu em gái em rể của chồng bà !

Bọn họ mới tới nhưng thật khéo, tìm đường c.h.ế.t thì chết, bọn họ thấy hết nửa cuộc đối thoại giữa Lâm Khê với em gái và cháu trai lớn của bà đều thấy hết!

Nhà em gái em rể của bà rõ ràng còn ăn cơm, Ngụy là một vô cùng nhanh nhẹn còn ánh mắt, bà thấy cái bàn của đối phương, chỉ tám chỗ , đối phương bảy , rõ ràng là ý định mời một nhà em gái em trai của bà ăn cơm mà.

Con trai bà là một thích xem náo nhiệt còn ngại lớn chuyện, lên phía , bọn họ cho dù né tránh, vội vàng đến chỗ thật nhanh để thấy im lặng xuống cũng , chỉ thể kiên trì tiến lên chào hỏi mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-thich-duoc-nuong-chieu/chuong-229.html.]

Mẹ Ngụy nếu lúc bọn họ gật đầu rời theo bà như , thì một nhà em chồng tám mươi phần trăm, , chín mươi chín phần trăm là sẽ theo một nhà bà ăn cơm, đến lúc đó bà cũng tiện đuổi bọn họ rời mặt khách hàng.

Ngược bọn họ cũng quan tâm đến việc trả tiền ăn cơm cho nhiều hơn, nhưng vấn đề bây giờ là bọn họ đang chào đón những vị khách hàng quan trọng và nếu để cho họ đến đó ăn cơm thì quả là đến để gây rối!

Đương nhiên Ngụy cũng em chồng là loại dễ dàng để đuổi như .

Mẹ Thái gần như trợn trắng mắt, bà mới tức giận với Lâm Khê hận thể phát hết hỏa ở chỗ chị dâu của bà ở chỗ .

hừ nặng nề một tiếng, xụ mặt, : "Chị dâu, chị dáng vẻ của chúng em giống như ăn cơm ? Gặp vài hổ mà thôi."

"Bà ai hổ?!"

Lâm Khê lập tức lên, khuôn mặt nhỏ nhắn về phía bà mắng.

Tính tình của cô vốn nóng nảy, lúc mặt cô cha rẻ tiền và bà nội luôn mắt nhắm mắt mở với cô nên cô càng kiềm chế tính tình.

Trước đây khi cô ở nhà họ Ngụy và cho tới bây giờ cô cũng từng kiềm chế.

Nhà họ Ngụy một đống tiểu bá vương tiểu công chúa, cô hung dữ một chút thì sẽ bọn họ bắt nạt!

Mẹ Thái dáng vẻ của cô sợ đến run rẩy, bà cũng sợ cô bé như , đại khái là sợ cái miệng của cô gái , cô còn thể những lời gì càng khó hơn . Còn nữa, chuyện quan trọng nhất, bà thật chỉ dám hoành hành ở trong tổ của , khi rõ lai lịch của cô gái thì bà sẽ dám trực tiếp giở trò với cô.

Mẹ Thái run rẩy, lập tức đầu , chỉ coi như thấy lời Lâm Khê , một tay đỡ lấy Ngụy, chỉ tiếp tục chuyện với bà : "Chúng tức giận đến nổi , ôi chao, chị dâu, chúng đến chỗ các chung một bàn , cũng thể chuyện với chị, trong lòng của , ôi chao, sắp tức đến rút gân ."

Mẹ Ngụy Thái đỡ như , khóe miệng giật giật, thoáng qua Lâm Khê, bà cũng vì cái gì, rõ ràng cô gái cư xử vô lý điêu ngoa, nhưng khi bà cô, thế nhưng tuyệt đối cảm thấy chán ghét, chỉ cảm thấy buồn đáng yêu.

Chẳng lẽ là bởi vì bình thường bà quá chán ghét cô em chồng , nên mới cô gái hung dữ với bà là sẽ cảm thấy cô đáng yêu?

Ngụy Trọng Hằng đang ở một bên cũng hàm súc như , đang đến gần như rút gân.

Cười, cái gì mà !

Lâm Khê hung hăng trừng mắt cha trẻ tuổi rẻ tiền của cô!

Sau khi Ngụy Trọng Hằng nhận cái trừng mắt của cô thì càng vui vẻ hơn.

Lúc Lương Triệu Thành tới thì thấy vợ của đang nghiêm túc trừng mắt với một đàn ông trẻ tuổi.

Người đàn ông trẻ tuổi dáng vẻ vô cùng tuấn, dáng cao lớn, rõ ràng Lâm Khê trừng mắt, về phía Lâm Khê đến vui vẻ nhộn nhạo, đôi mắt đào hoa cho dù như thế nào cũng khiến chán ghét.

Anh nhíu mày.

Người đàn ông lỗ mãng !?

Mẹ Ngụy cũng cảm thấy con trai của bà thật kỳ lạ.

cũng nhíu mày, đó cố gắng nặn một nụ , với em chồng của bà : "Em gái , hôm nay bọn chị tiếp đãi vài vị khách hàng, đều là khách hàng quan trọng, bàn cũng đặt , tiện thêm nhiều , bằng như thế ."

xong thì ngẩng đầu về phía con trai bà , : "Trọng Hằng, con ăn cơm với cô, dượng và họ của con , nếu ở đây bàn thì dẫn bọn họ ngoài nhà hàng gần đây xem một chút, hãy trò chuyện với cô và họ của con thật ."

"Được."

Vậy mà Ngụy Trọng Hằng đồng ý một cách sảng khoái, với : "Mẹ , mau tiếp khách , để con dẫn bọn cô dượng ăn cơm."

Mẹ Ngụy gật đầu, rút cánh tay của bà khỏi tay của Thái, khi rời Lâm Khê thêm một , thầm nghĩ, ôi chao, cô bé thật , là con gái nhà ai, chỉ cảm thấy thích.

Loading...