Nhưng ngay lúc hai người bọn ta sắp sửa thân mật, ta đẩy hắn ra, giả vờ ghê tởm bịt mũi lại.
Ta không nói nhiều, nhưng đủ để Phó Hoài hiểu.
Phó Hoài giải thích: "Phu nhân, Linh Lung nàng ta... lại dám hạ thuốc với ta."
Ta há hốc miệng, vẻ mặt như bị dọa sợ, nói: "Cái gì? Lại có chuyện này ư? Nhưng, nhưng mà... thiếp thật sự không thích mùi này. Thiếp dù có độ lượng đến đâu, cũng không thể chấp nhận trên người phu quân dính mùi của nữ tử khác."
Phó Hoài lập tức hiểu ra, hắn lộ vẻ áy náy cười cười: "Vi phu đi tắm ngay đây."
Kể từ đêm tân hôn, Phó Hoài dù muốn ở lại, cũng bị ta tìm lý do thoái thác.
Tối nay, hắn có lẽ sẽ không rời đi.
Ta vẫy tay, bảo Thúy Nương đi làm một việc: "Đi báo cho Thẩm di nương biết, Quốc công gia bị Linh Lung hạ thuốc xong, lại đến viện của ta."
Thúy Nương lập tức làm theo.
Phó Hoài rất nhanh từ phòng tắm bước ra, hắn rất vội vàng, nhưng cũng dè chừng ta.
Nguyên nhân không gì khác, chính hắn cũng cảm thấy, chưa hoàn toàn chiếm được trái tim ta, hắn tự nhiên sẽ cẩn thận dè dặt.
Không lâu sau, Thẩm Như quả nhiên khí thế hùng hổ tìm đến.
Nàng ta gọi mấy tiếng ngoài cửa, đáng tiếc, Phó Hoài không có tâm trí để ý.
Ta cố ý khóc thành tiếng, giọng nói uyển chuyển mềm mại, nghe đến nao lòng.
Phó Hoài rất hưởng thụ.
Nhưng Thẩm Như ngoài cửa có lẽ sắp phát điên rồi.
Phó Hoài trúng thuốc, trực tiếp đến tìm ta, mà không phải đi tìm nàng ta, điều này có nghĩa là gì? Thẩm Như trong lòng rõ hơn ai hết.
Sáng sớm hôm sau, Thúy Nương liền đến bẩm báo: "Phu nhân, đêm qua, Thẩm di nương mang roi đến gặp Linh Lung, còn đánh cả Linh Lung nữa."
Ta bật cười thành tiếng.
Linh Lung muốn là quyền thế địa vị.
Nhưng Thẩm Như, lại muốn con người Phó Hoài. Nàng ta ngây thơ cho rằng, Phó Hoài thuộc về nàng ta, và tình cảm giữa nàng ta và Phó Hoài, là người khác không thể chen chân vào.
Thẩm Như không thể trực tiếp tìm đến gây sự với ta, nhưng nàng ta có thể nhắm vào Linh Lung.
Nhưng Linh Lung lại là tâm phúc của Lão phu nhân, như vậy, nội trạch nhất định sẽ "náo nhiệt" lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-tam-co/chuong-9.html.]
Cũng chẳng trách Phó Hoài sáng sớm đã bị Lão phu nhân gọi đi.
Hắn lúc này, chắc chắn đang đau đầu nhức óc lắm nhỉ.
Nhưng mà... ta còn phải thêm một mồi lửa nữa.
Ta cười hỏi: "Tiểu cô nương kia của ta, đã cùng tình lang hẹn hò riêng chưa?"
Một ngày tốt lành
Thúy Nương đáp: "Phu nhân liệu sự như thần, nhị tiểu thư trong phủ quả thực đêm khuya hẹn hò với một nam tử."
9
Kiếp trước, tỷ tỷ phát hiện tiểu cô nương bị tên công tử ăn chơi mê hoặc, người tốt bụng nhắc nhở Lão phu nhân và Phó Hoài.
Cũng thành công ngăn cản bi kịch của tiểu cô nương.
Thế nhưng cả phủ Quốc công trên dưới không những không cảm kích người, ngược lại còn căm ghét người.
Chỉ vì, tỷ tỷ đã chứng kiến chuyện xấu hổ của phủ Quốc công.
Lần này, ta mới không thèm lo chuyện bao đồng.
Mỗi người đều nên đi đến vận mệnh đã định sẵn của mình.
Kẻ ngu thì nên làm chuyện ngu ngốc, đi trên con đường không thể quay đầu lại.
Ta dặn dò Thúy Nương, nói: "Bên nhị tiểu thư, khi nào chuyện làm lớn lên, thì báo cho ta biết."
Tên công tử ăn chơi nhà họ Chu nổi tiếng phong lưu phóng đãng, dung mạo quả thực tuấn tú, giỏi nhất là lời ngon tiếng ngọt.
Nhưng kẻ bỏ trốn chỉ làm thiếp mà thôi.
Chu công tử nếu thật sự có lòng, sao lại lén lút hẹn hò với tiểu cô nương?
Hôm nay, lúc ta đến viện của Lão phu nhân, Thẩm Như đang bị phạt trượng hình.
Linh Lung bị nàng ta quất mấy roi, giờ phút này, sắc mặt trắng bệch, nàng ta đứng hầu bên cạnh Lão phu nhân, khóc lóc rên rỉ.
Phó Hoài mặt mày rầu rĩ.
Ta khuyên: "Thẩm di nương trên người có bệnh cũ, không chịu nổi trượng hình, xin mẫu thân giơ cao đánh khẽ, phạt nàng ta đi chép kinh thư đi ạ."
Thẩm Như không thể gục ngã trực tiếp như vậy được, ta còn trông mong nàng ta lật đổ Linh Lung mà.