Mỹ Nhân Tâm Cơ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-04-23 08:02:46
Lượt xem: 203

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Hoài tưởng ta đang khóc, hắn thậm chí còn kiên nhẫn dỗ dành mấy câu, rồi mới vào cung diện thánh.

Mà ta từ từ xuống giường, đi đến trước gương đồng, soi gương tự ngắm.

Phó Hoài không yêu ta là thật, đêm qua mất kiểm soát cũng là thật.

Nhưng "yêu" rốt cuộc là gì?

Chẳng sờ được, cũng chẳng thấy được.

Sự áy náy, lại là một vũ khí cực tốt.

Phó Hoài đêm qua trực tiếp viên phòng với ta, khiến hai cuộc hôn nhân này chỉ có thể sai tiếp sai, bề ngoài xem ra mọi chuyện đều do hắn gây nên.

Chỉ cần sau này ta hối hận, hắn sẽ cảm thấy áy náy.

4

Kiếp trước, tỷ tỷ không chỉ bị ăn đòn phủ đầu vào ngày đầu tiên vào cửa, đêm tân hôn bị bỏ mặc cả đêm, ngày hôm sau dâng trà cũng bị họ hàng thân thích nhà họ Phó gây khó dễ.

Nhưng ta thì khác.

Ta dứt khoát không đi dâng trà.

Bên Lão phu nhân sai người đến mời mấy lần, ta chỉ nói, hôn sự có biến, mọi chuyện còn phải tính kế lâu dài.

Lúc Lão phu nhân và tiểu cô nương khí thế hùng hổ chạy đến, ta đang cho người hầu mang theo từ nhà mẹ đẻ sắp xếp của hồi môn.

Hai mẹ con vốn còn định gây khó dễ cho ta, thấy ta một lòng một dạ chú tâm vào đống của hồi môn đầy sân, bà ta liền sốt ruột.

Thái độ Lão phu nhân hòa hoãn hẳn, thậm chí không trách tội ta bỏ lỡ lễ dâng trà: "Con dâu đang làm gì vậy? Có chuyện gì từ từ thương lượng mà."

Hừ, bây giờ mới biết thương lượng tử tế à?

Kiếp trước sao lại đối với tỷ tỷ không buông tha như thế?

Phó Hoài không viên phòng với tỷ tỷ, Lão phu nhân chỉ trách tỷ tỷ vô năng, vô đức. Ngay cả phu quân của mình cũng không quản được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-tam-co/chuong-4.html.]

Ta làm ra vẻ mặt u sầu, nói: "Chuyện gả nhầm đã là ván đóng thuyền, ta vốn không nên gả vào phủ Quốc công, thôi thì mang của hồi môn rời đi vậy."

Phụ mẫu thương yêu ta và tỷ tỷ, mẫu thân lại là con gái nhà giàu nhất thành, của hồi môn của hai người bọn ta mỗi người đều là một trăm tám mươi gánh, nhìn khắp giới thế gia kinh đô cũng hiếm thấy.

Lão phu nhân vội vàng cười giảng hòa: "Chuyện đã đến nước này, chỉ đành đ.â.m lao phải theo lao thôi, con và A Hoài đã viên phòng rồi, sao có thể nói đi là đi được chứ. Danh tiết là chuyện quan trọng hàng đầu của nữ tử đấy!"

Một ngày tốt lành

Nói rồi, Lão phu nhân liếc nhìn những chiếc rương hồi môn đầy sân.

Bà ta tỏ ra hòa nhã vui vẻ.

Nhưng kiếp trước bà ta đã nắm chắc tỷ tỷ là người giữ thể diện, sẽ không dễ dàng coi thường danh tiết, nên mới trăm bề áp bức, gây khó dễ cho tỷ ấy.

Nhưng ta thì khác, ta giỏi nhất là hư trương thanh thế.

"Danh tiết" là cái gì?

Có ăn được không?

Ta đang cảm thấy đau thương, thì Phó Hoài từ trong cung vội vã trở về phủ, hắn hẳn là đã nghe hạ nhân bẩm báo, bước chân như gió.

Ta nhân cơ hội nói: "Tối qua, thiếp không nhận ra Quốc công gia, sớm biết Quốc công gia có người trong lòng, thiếp sao có thể nhẫn tâm cướp đi tình yêu? Dù thiếp là chính thê, nhưng người không được yêu, mới là kẻ thừa thãi."

"Nói đi cũng phải nói lại, đây cũng là lỗi của thiếp. Thiếp trước đây chỉ nghe nói Ôn công tử là bậc quân tử chính trực, bên cạnh không có thông phòng tiểu thiếp, tối qua lầm tưởng Quốc công gia là Ôn công tử, nên mới một lòng một dạ hướng về phu quân."

Ngụ ý là, tối qua ta tỏ ra tình tứ như vậy, chỉ vì tưởng người mình gả là Ôn Sinh.

Phó Hoài lập tức nhíu mày, đáy mắt dâng lên một tia không cam lòng.

Hắn đã thèm muốn thân thể ta, nhưng vẫn còn xa mới đủ.

Ta muốn khơi dậy lòng hiếu thắng của hắn, hắn càng muốn chinh phục trái tim ta, sẽ càng lầm tưởng rằng đã yêu ta.

Nam tử luôn bỏ ra nhiều tâm huyết và sự chú ý hơn cho những thứ khó có được.

Lão phu nhân nháy mắt ra hiệu với Phó Hoài.

Phó Hoài bề ngoài là quân tử chính danh, tuyệt đối sẽ không vô trách nhiệm.

Loading...