"Không gạt anh, anh đẹp trai, anh đẹp trai nhất."
Chút buồn bực mơ hồ trong lòng Nam Chi Ý hoàn toàn biến mất sau khi bị Tịch Chu trêu chọc như vậy. Cô nở nụ cười, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi Tịch Chu, sau đó ôm máy tính bảng tiếp tục xem.
Tịch Chu mím môi, ánh mắt tràn đầy ý cười. Anh lại dựa vào vai Nam Chi Ý, hít hà mùi hương khiến anh an tâm trên người cô, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Nam Chi Ý vẫn tiếp tục xem tivi, cho đến khi hệ thống 074 gửi lời nhắc nhở.
"Chi Ý nhỏ, đại phản diện dựa vào cô ngủ rồi."
Nam Chi Ý lập tức tắt tiếng.
Sự chú ý bị chuyển hướng, cô mới nhận ra vai mình hơi nặng.
Nam Chi Ý rất cẩn thận, rất cẩn thận thẳng lưng, để Tịch Chu có thể ngủ thoải mái hơn một chút, vừa xem chương trình tạp kỹ không tiếng động, vừa chờ Tịch Chu tỉnh dậy.
Chỉ là lần này không tập trung như trước nữa.
Trong lúc xem chương trình, đầu óc cô không tự chủ được mà suy nghĩ.
Tư thế như vậy mà Tịch Chu cũng có thể ngủ được, xem ra làm tổng tài cũng không dễ dàng gì.
Hệ thống 074 chậm rãi lượn lờ trên đầu hai người.
"Ai cũng biết, tổng tài đều có chút bệnh."
Nam Chi Ý: "..."
Cô ngước mắt nhìn con ch.ó c.h.ế.t cứ lượn lờ như ma như quỷ.
"A Chu bị bệnh gì?"
Chó chết, à không, hệ thống 074 nói: "Vấn đề nhỏ thôi, mất ngủ, cả đêm không ngủ được."
Nam Chi Ý trợn mắt.
"Cả đêm không ngủ được mà còn là vấn đề nhỏ! Mất ngủ nhiều như vậy không phải sẽ đột tử sao!"
Những bệnh khác như đau dạ dày, đau đầu là c.h.ế.t từ từ, còn đột tử là c.h.ế.t ngay lập tức!
Hệ thống 074 vẫy vẫy móng vuốt một cách thờ ơ: "Hây, chẳng phải có cô ở đây là anh ta có thể ngủ được rồi sao, có thể ngủ được thì không tính là vấn đề."
Nam Chi Ý ồ lên một tiếng, không tiếp tục để ý đến hệ thống nhàm chán.
Tịch Chu ngủ cũng không lâu, Nam Chi Ý vừa xem xong một tập, Tịch Chu đã cọ cọ vào cổ vai cô.
Mái tóc mềm mại cọ vào cổ, ngứa ngứa.
Trong nháy mắt, Nam Chi Ý liền nghĩ đến chú chó lớn đang làm nũng.
Đương nhiên, không phải con ch.ó ngốc như hệ thống 074.
Hệ thống 074: ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-om-yeu-theo-duoi-tinh-yeu-van-nguoi-me/chuong-17-1-ky-uc.html.]
Hệ thống 074 đảo mắt.
Mới được bao lâu, đã bắt đầu có chút hai mặt rồi, sau này còn ra thể thống gì nữa.
"Bảo bối."
"Hửm?"
"Muốn hôn em."
Không đợi Nam Chi Ý đồng ý, Tịch Chu đã nghiêng đầu, hôn lên má cô một cái.
Nam Chi Ý đã chuẩn bị tinh thần để được hôn môi: ??
Trước đây không phải đều hôn môi sao, sao lần này lại trong sáng thế này?
Tịch Chu không hiểu sự nghi hoặc của Nam Chi Ý.
Thực ra lúc này anh hơi mơ màng.
Anh chưa bao giờ ngủ trưa, mặc dù chỉ ngủ năm sáu phút, nhưng sau khi tỉnh dậy lại cảm thấy đầu óc choáng váng.
Tịch Chu đang dựa vào vai Nam Chi Ý để tỉnh táo, lúc này hơi nheo mắt, nhìn chằm chằm vào ngón tay Nam Chi Ý.
Khi Nam Chi Ý chạm chạm, lướt lướt trên máy tính bảng, ánh mắt Tịch Chu cũng di chuyển theo.
Hai phút trôi qua, Nam Chi Ý cũng đã chọn được bộ phim truyền hình ưng ý.
Bài hát chủ đề của tập đầu tiên vẫn chưa kết thúc, trợ lý Bạch lại gõ cửa.
Tịch Chu chớp mắt, ngồi thẳng dậy, vẻ mặt ngây người lập tức biến thành vẻ mặt tinh anh.
Trợ lý Bạch đẩy cửa bước vào: "Tổng giám đốc Tịch, giám đốc của Thành Diệu Giải Trí đến thăm."
Thành Diệu Giải Trí?
Nam Chi Ý luôn cảm thấy cái tên công ty này nghe quen quen.
Nhưng sau khi suy nghĩ vài giây, cô vẫn không nhớ ra.
Tịch Chu: "Tôi biết rồi, lát nữa tôi ra ngoài."
Trợ lý Bạch: "Vâng."
Trợ lý Bạch rời đi, Tịch Chu lưu luyến dính lấy Nam Chi Ý một lúc, khi đứng dậy, tóc cũng rối tung lên.
Nam Chi Ý nhìn mái tóc dựng đứng của anh, mím môi cười, sau đó vẫy tay với anh.
Tịch Chu hiểu ý, khom người ngồi xổm xuống trước mặt cô, những ngón tay thon dài đặt trên chiếc ghế sofa bọc da màu xám.
Nam Chi Ý sờ lên đầu Tịch Chu, vuốt lại mái tóc rối bù của anh.