Giống như mẫu , thuở nhỏ  bị thích khách bắt giữ trong thâm cung,  phụ  - khi đó là Thống lĩnh Cấm vệ quân - cứu giúp.
Chỉ bằng một ánh mắt đó, cả cuộc đời   trao trọn cho phụ .
Còn , năm mười tuổi lén trèo cây,  cẩn thận  ngã xuống,  Trì Quân Hạc đỡ  lòng. Hoa đào  cây rơi lả tả, nhưng cũng   bằng dung mạo của .
Ta cũng giống như mẫu , đổ rồi.
"A Trúc, hiện tại Khương Hà  tiến  Đông cung, nàng   khéo ăn khéo , giỏi dỗ dành nam nhân. Sau  nếu Thái tử đăng cơ, phủ tướng quân của chúng  e rằng khó mà giữ ." A tỷ lo lắng .
Nàng chậm rãi bước  trong phòng, trầm ngâm: "A Trúc, tỷ  một kế . Chúng  sẽ đưa cô nương bên cạnh Trì Quân Hạc đến phủ Thái tử, để bọn họ tự cắn xé lẫn . Như ,   dù Thái tử  lên ngôi, Khương Hà cũng sẽ  dám dễ dàng động đến phủ tướng quân."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Ôi, A tỷ ngốc nghếch của  ơi!
Thái tử điện hạ,  lẽ sẽ chẳng bao giờ  cơ hội  lên ngai vàng nữa .
"! Cứ quyết như  !" Ta giả vờ mắt sáng rực lên, nhào  lòng A tỷ, mừng rỡ : "Như  thì bên cạnh Quân Hạc ca ca sẽ  còn nữ nhân đáng ghét  nữa! Khương Hà cũng sẽ  dám động đến phủ tướng quân của chúng !"
Thời gian  đó,  ngoan ngoãn lắng  A tỷ say sưa vạch  kế hoạch báo thù tỉ mỉ của nàng.
Thật thú vị, thật thú vị! A tỷ của  quả nhiên là một mỹ nhân ngốc nghếch đáng yêu.
Sáng sớm ngày hôm ,   vội vã đến phủ của Quân Hạc ca ca, mang theo chút bánh ngọt đến cho .
Tuy rằng những chiếc bánh  chẳng  do đích   , chỉ là tiện tay lấy từ phòng bếp mang . 
 quan trọng là tấm lòng, đúng ?
Ta đường đường là một thiên kim khuê các, lẽ nào   tự  xuống bếp  bánh  ?
Ta đến phủ Thừa tướng, chỉ một ánh mắt  đủ khiến đám tiểu tư sợ hãi nép sang một bên,  cứ thế nghênh ngang bước thẳng  trong.
Quân Hạc ca ca đang múa kiếm  gốc cây đào. 
Thân hình  khỏe khoắn, uyển chuyển,  giống với dáng vẻ vạm vỡ như trâu mộng của cha .
Dù cũng cao lớn, nhưng mỗi động tác của   nhẹ nhàng, thanh thoát như chim hạc.
Với dung mạo tuấn mỹ như ,    xứng đáng với danh hiệu  nhất mỹ nam tử kinh thành.
Đáng tiếc triều đại   coi trọng võ nghiệp,  đời chẳng mấy ai để tâm đến việc xếp hạng vẻ ngoài của nam nhân.
Ta ngẩn ngơ ngắm   một hồi, thì  thấy giọng  the thé đầy vẻ khó chịu của nữ nhân .
"Quân Hạc, đến giờ dùng bữa sáng ." 
Mặc Tuyết bưng  một mâm điểm tâm . Từ xa   ngửi thấy mùi thơm nức mũi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-ngoc-nghech/chuong-5.html.]
Những chiếc bánh ngọt trong tay  bỗng dưng trở nên nhạt nhẽo vô vị.
"Quận chúa   đến đây nữa?" Quân Hạc lạnh nhạt thu kiếm, ánh mắt hờ hững  .
Dù  chuẩn  tinh thần từ , nhưng  vẫn  khỏi nhói lòng  vẻ lạnh lùng trong đáy mắt .
"Quân Hạc ca ca, A Trúc đến đây để xin  về chuyện ngày hôm qua." Ta khẽ cúi  hành lễ, đôi mắt nai con ngấn lệ chậm rãi ngước  .
Mặc Tuyết lập tức chắn ngang  mặt Quân Hạc,  cho   .
Có lẽ cảm thấy hành động của  quá đường đột, nàng  liền giả vờ  : "Không  ,   tha thứ cho A Trúc   ."
Ai thèm    của ngươi, đồ ngốc!
"A Trúc hôm nay đặc biệt đến để gặp  một  cuối, từ giờ trở ,  lẽ... khó  thể gặp  nữa."
Khi   đến chữ "", hai hàng nước mắt  lăn dài  má.
Đừng hỏi, hỏi chính là   khổ công luyện tập bao ngày.
Trì Quân Hạc dù  cũng còn chút tình nghĩa với . 
Một đại mỹ nhân như    mặt  rơi lệ,   thể nào  động lòng trắc ẩn.
"Vì   như ?" Giọng  bất giác trở nên dịu dàng hơn.
"Hoàng hậu cữu mẫu ,  tác hợp cho A Trúc tiến cung gả cho Thái tử điện hạ. Tuổi tác A Trúc tuy  sánh  với Mặc Tuyết tỷ tỷ, nhưng  sự dạy dỗ nghiêm khắc của mẫu , từ nhỏ cũng   lễ nghi phép tắc, hiểu rõ chừng mực," 
Ta cố ý liếc xéo Mặc Tuyết một cái.
 ,  chính là đang mỉa mai nàng  lớn tuổi, chế giễu nàng   hiểu lễ phép.
"Nếu... nếu như gả cho Thái tử điện hạ,   A Trúc sẽ coi Thái tử điện hạ như trời của . Muốn gặp  Quân Hạc ca ca, e rằng sẽ khó khăn trùng trùng..."
Sắc mặt Trì Quân Hạc thoáng chút  tự nhiên,  khẽ nhíu mày: "Muội tuổi còn quá nhỏ, chuyện nghị  bây giờ   là quá sớm  ?"
“Mẫu  cũng  sớm định liệu chuyện hôn sự cho .” 
“Thái tử điện hạ  là biểu ,  là bậc công tử cao quý, dung mạo  tuấn tú như Phan An.” 
“Mẫu  cũng lo sợ   những kẻ thấp hèn... những cô nương  đoan chính khác nhòm ngó.” 
“A Trúc còn nhớ, khi còn bé,  thích nhất là trèo cây. Kỳ thực,   hẳn là thích trèo cây, mà chỉ là mong ngóng Quân Hạc ca ca  thể một  nữa  ngang qua gốc đào mà thôi."
Ta nhẹ giọng , một làn gió khẽ thổi qua, cuốn theo vài sợi tóc mai của , cánh hoa đào hồng nhạt khẽ rơi xuống lòng bàn tay . 
Ta cứ như  ngẩng đầu  về phía xa xăm, đôi mắt mơ màng như lạc  cõi mộng.
Ta lúc , nhất định là quyến rũ đến c.h.ế.t .