Khương Hà dù  cũng là thứ  của ,  và nàng  cùng  đến giúp A tỷ trang điểm.
Khương Hà đột nhiên lên tiếng: "Trưởng tỷ thật  phúc khí, vị tân khoa Trạng nguyên  dung mạo tuấn tú, ngay cả nhị tỷ quen  mỹ nhân, cũng  mê hoặc đến ngây ."
A tỷ chỉ chăm chú  hình ảnh phản chiếu của  trong gương đồng,  hề liếc mắt  Khương Hà lấy một cái.
Khương Hà  đà tiến tới: "Tối qua,      thấy nhị tỷ cùng tân khoa Trạng nguyên đối ẩm  trăng. Có lẽ là để sớm bồi dưỡng tình cảm với tỷ phu. A tỷ và nhị tỷ tình cảm thật là ."
A tỷ khẽ mím môi, khẽ mở đôi môi đỏ thắm, lạnh lùng đáp: "Khương Hà, ngươi đừng ép  tát ngươi ngay trong ngày đại hỉ."
Sắc mặt Khương Hà lập tức đen như đ.í.t nồi.
Hôm qua,  quả thật   tìm tên Trạng nguyên , nhưng  ngờ   Khương Hà bắt gặp. 
Nàng      chuyện ? Ta thật sự  thể nào hiểu nổi.
Ta  về phía A tỷ,  bắt gặp ánh mắt dịu dàng và tin tưởng của nàng, vẫn dịu dàng và tin tưởng như  khi.
-------------------
Biến cố ập đến quá nhanh và bất ngờ. 
Ngay khi A tỷ   lên kiệu hoa, tân lang cưỡi  lưng ngựa cao lớn, một mũi tên sắc bén từ  b.ắ.n tới, tân lang trực tiếp ngã xuống từ  ngựa, tắt thở ngay tại chỗ.
Đám đông vây xem lập tức hét lên hoảng loạn, cả con phố nháy mắt trở nên hỗn loạn.
A tỷ  vén mạnh khăn trùm đầu, trực tiếp chui  khỏi kiệu hoa, bàn tay run rẩy đưa về phía tân lang.
Rất lâu , nàng mới gào  thành tiếng, đau đớn đến xé lòng.
Ta vội vàng kéo A tỷ , nàng  nức nở, gục xuống t.h.i t.h.ể tân lang, nghẹn ngào nói: "Ta đáng    từ sớm! Hắn    thể buông tha cho ?! Ta  ngờ... Ta  ngờ    tay với ..."
Ta  chút do dự, bảo ma ma đánh ngất A tỷ  đưa nàng về phủ.
Ngày hôm , A tỷ mặc bộ đồ tang trắng, quỳ rạp  cửa cung, gào  thảm thiết: "Hoàng thượng! Thần nữ  oan khuất! Thần nữ  tố cáo Thái tử!"
Thái tử  ngang qua chỗ A tỷ,  khẩy một tiếng, giọng  đầy ngạo mạn: "Khương Phù Tang, nếu nàng chịu cầu xin ,  sẽ nạp nàng  phủ. Dù  cũng phu thê một đêm, trăm ngày ân nghĩa..."
Chưa dứt lời, A tỷ   chút do dự nhổ thẳng một bãi nước bọt  mặt .
Thái tử giận đến tím mặt, vung chân đạp mạnh   tỷ tỷ: "Khương Phù Tang,   cho ngươi , cái gã Đông lang của ngươi là do chính ngươi hại chết! Thứ mà   cần, dù  hủy hoại cũng quyết  để cho kẻ khác."
A tỷ  rạp  nền đất lạnh, mãi lâu  vẫn  thể  dậy nổi.
Hoàng thượng nổi cơn thịnh nộ, sấm sét vang dội, lập tức sai  triệu Thái tử đến điện.
Cha  tuy đang chinh chiến nơi biên ải xa xôi, nhưng trong triều vẫn còn chút thế lực. 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-ngoc-nghech/chuong-10.html.]
Huống hồ, ngoại tổ phụ của A tỷ cũng chẳng  là  dễ  ức hiếp, chắc chắn sẽ   bênh vực.
Vô  tấu chương như thác lũ đổ về long án, Hoàng thượng giận dữ vớ lấy một đạo, quăng mạnh  đầu Thái tử, trúng ngay thái dương, m.á.u tươi tức thì chảy dài xuống mặt.
Thái tử hời hợt chắp tay thi lễ, thản nhiên  rằng việc  chẳng hề liên can đến .
Ngoại tổ phụ của A tỷ , Công bộ thượng thư, lập tức dâng lên những chứng cứ đanh thép.
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Thái tử nhếch môi  lạnh lẽo, ánh mắt âm hiểm  chằm chằm Công bộ thượng thư: "Những chứng cứ  đều là giả tạo!” 
“Con  hề sai khiến ai  g.i.ế.c tên tân khoa Trạng nguyên .” 
“Con đường đường là đích trưởng tử duy nhất của phụ hoàng, lẽ nào phụ hoàng   tin tưởng con ?"
Hắn  quả thật  quá ngông cuồng tự phụ,  càng thêm ngu  hồ đồ.
Hoàng thượng giận dữ đến mức mặt mày tái mét, ôm n.g.ự.c thở dốc hồi lâu,  đột nhiên, như thể  hạ một quyết tâm lớn lao, liền thấp giọng dặn dò vài câu với vị nội thị bên cạnh.
Giọng  the thé đặc trưng của nội thị vang vọng khắp điện: "Tuyên Tấn Vương điện hạ  kiến giá!"
Thái tử  , khẽ hừ một tiếng đầy vẻ khinh miệt.
Bách Du bước  đại điện. Hắn   đổi quá nhiều, làn da trắng trẻo mịn màng như ngọc   giờ  sạm , thô ráp hơn bởi gió cát nơi biên ải Tây Bắc, nhưng...
Thì , Bách Du  tuấn mỹ đến nhường  !
Sao    càng đen càng  trai đến  chứ?
Bách Du đôi mắt sắc bén như chim ưng  chằm chằm  , yết hầu khẽ nhấp nhô.
Dù , Ngạn Trúc quận chúa, từ nhỏ  chẳng sợ trời chẳng sợ đất,  mà  bại trận  ánh mắt của .
Ôi má ơi, thật là háo sắc!
Hoàng thượng  Tấn vương, thần sắc  chút phức tạp.
Lần , Tấn vương lập  đại công ở vùng tây bắc. 
Văn  thể  định tình hình, võ  thể xông pha trận mạc. 
Uy vọng của  ở tây bắc thậm chí còn vượt qua cả  trưởng , ngang hàng với cha.
Tấn vương phong độ quỳ xuống, cất giọng sang sảng: "Bái kiến phụ hoàng."
Hoàng thượng gật đầu lia lịa, giọng  đầy tự hào: "Tốt! Tốt! Tốt! Đây mới là con trai ngoan của thiên gia !"
Thái tử  bên cạnh,  khẩy một tiếng: "Phụ hoàng e là nhớ nhầm ! Tấn vương rõ ràng là con riêng của cố Thần phi! Từ  mà  cái dòng m.á.u thiên gia cao quý  chứ?!"
Đây chính là lý do bấy lâu nay Thái tử  hề  tay với Tấn vương.