Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hiện tại hình thức càng ngày càng nghiêm trọng, đột nhiên Tống Quảng Lương biết đứa con trai chưa từng chú ý này của mình có con đường tốt như vậy thì tất nhiên muốn tới tìm hiểu, vì thế lại bảo Tống Nhu đi tìm Tống Cẩn.
Lần này còn đồng ý cho Tống Cẩn có thể mang cô vợ không lên được bàn kia về. Tống Quảng Lương cho rằng ông ta làm như vậy coi như là cho Tống Cẩn mặt mũi, hẳn anh sẽ thấy tốt thì nhận lời.
Tống Nhu đã sớm muốn đi tìm Tống Cẩn, chỉ là mẹ cô ta vẫn không cho. Lần này được mệnh lệnh của ba Tống, tất nhiên không ngần ngại chạy tới Bắc Đại.
Nhưng Tống Cẩn rất bận rộn, cô ta chờ ở cửa phòng học tan học của anh liền thấy anh từ xa một cái. Ngay cả cơ hội nói chuyện Tống Cẩn cũng không cho cô ta mà đi vào một tòa nhà khác.
Mà tòa nhà kia cô ta không vào được, ngay cả chờ ở cửa cũng không được phép. Bảo vệ canh gác vô cùng hung dữ, ánh mắt nhìn cô ta tựa như đang nhìn giai cấp địch nhân. Đáng sợ tới mức cô ta chạy nhanh, chỉ có thể đến tòa nhà nhỏ bên kia chờ.
Lúc Tống Nhu tới, Kiều Trân Trân vẫn chưa về, cô đang ở bên ngoài trông cửa hàng. Cô định mua một cửa hàng khác nên mấy ngày nay rất bận rộn.
Ngay cả buổi chiều bọn Tống Đại Bảo tan học cũng không rảnh quản mà bảo bà Vương hỗ trợ đón về nhà bà ăn cơm với bọn Tiểu Quân, rồi buổi tối Kiều Trân Trân về sẽ đi dẫn Tống Đại Bảo Tống Tiểu Bảo về.
Kết quả cô đụng phải Tống Nhu ngay tại nhà bà Vương. Không ngờ da mặt cô gái này đủ dày, vậy mà đợi đến bây giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-97.html.]
Tống Cẩn cũng còn tăng ca ở phòng thí nghiệm của trường không về, Kiều Trân Trân ngại làm phiền bà Vương nên chỉ có thể đưa Tống Nhu về nhà.
Nhưng Kiều Trân Trân vẫn ở trước mặt Tống Nhu, nói với bà Vương: “Người này mặc dù là em gái của Tống Cẩn, nhưng khác cha khác mẹ. Quan hệ hai nhà không tốt lắm, lần sau không cần mời người ta vào ngồi, cũng không cần tương tác gì đâu ạ.”
Bà Vương có chút xấu hổ, bà thấy một cô gái nhu nhược đứng ở ngoài cửa, còn nói là em gái Tống Cẩn mới có ý tốt gọi vào nhà ngồi một lát, không ngờ quan hệ hai nhà không tốt.
Xem ra quan hệ không chỉ không tốt, phỏng chừng còn có thù. Bình thường Kiều Trân Trân đều tươi cười nghênh đón một cách hiền lành và hào phóng, lúc này lại không nể mặt như vậy, xem ra mình có lòng tốt làm chuyện xấu. Cam đoan lần sau không bao giờ phản ứng nữa.
Tống Nhu đứng ở bên cạnh cũng tức giận đến đỏ bừng cả mặt, cô ta không ngờ Kiều Trân Trân lại không nể mặt cô ta như vậy. Tuy cô ta và Tống Cẩn không phải anh em ruột, nhưng tốt xấu gì giờ cô ta cũng là đại tiểu thư Tống gia. Trong lòng cô ta thầm mắng Kiều Trân Trân là một người đàn bà chanh chua.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Cô lại tới làm gì?” Về đến nhà mình, Kiều Trân Trân đuổi bọn nhỏ đi làm bài tập, không chút nể tình mà hỏi Tống Nhu.
“Ba hi vọng người một nhà hai người có thể trở về ăn bữa cơm.” Tống Nhu liếc mắt, vẫn nói rõ ý đồ đến đây.
Lần trước vẫn chỉ gọi một mình Tống Cẩn về, hiện tại biết dùng thủ đoạn mềm mà đổi thành người một nhà bọn họ. Không phải họ không chịu thừa nhận thân phận của mình sao.