Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 87

Cập nhật lúc: 2025-04-28 13:30:52
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đứa nhỏ có thiên phú như vậy, hiệu trưởng Thái vẫn rất tình nguyện hỗ trợ.

Thành tích thi vào buổi chiều hôm đó đã có, tất nhiên hai người Tống Đại Bảo không thành vấn đề, cứ như vậy qua năm mới, Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo có thể cùng Vương Vĩnh Quân đi học tiểu học năm hai.

Kiều Trân Trân còn đặc biệt mượn sách giáo khoa năm hai, chuẩn bị nghỉ đông thì ở nhà học bổ túc cho các con.

Tết năm nay, Kiều Trân Trân nhất định phải về thôn Hồng Kỳ. Cô đã sớm gọi điện thoại về nói với mẹ Kiều, ngay cả vé xe lửa cũng mua xong, chỉ chờ Tống Cẩn thi xong liền xuất phát.

Vào ngày thi cuối cùng của Tống Cẩn, trong nhà có hai vị khách không mời mà đến.

Kiều Trân Trân đang ở nhà chiên thịt viên. Thịt heo tươi ngon trơn mềm cắt thành từng miếng nhỏ, cho vào bốn năm quả trứng gà, rồi thêm một ít móng ngựa và hành hoa, chiên đến bề mặt vàng óng ánh trong chảo dầu nóng hổi, ăn một miếng thì miệng đầy hương thơm.

Hiện tại thời tiết lạnh, có thể mang một chút thịt viên đã làm lên xe lửa ăn.

Không chỉ như thế, Kiều Trân Trân còn chuẩn bị chiên một ít khoai tây chiên kết hợp với tương cà chua tự chế, người lớn trẻ nhỏ đều thích ăn, Tống Đại Bảo, Tống Tiểu Bảo, và cả Tiểu Quân và Tiểu Như Nguyệt đều vây quanh Kiều Trân Trân, lòng tràn đầy chờ mong chờ được cho ăn.

Lúc này, tiếng gõ cửa truyền đến, Kiều Trân Trân tưởng là bà Vương liền bảo Tiểu Quân đi mở cửa, kết quả Tiểu Quân dẫn hai cô gái trẻ tuổi vào.

Xem ra nhiều nhất là hơn hai mươi tuổi, trong đó có một người có nhanh sắc có thể so với minh tinh điện ảnh: da trắng xinh xắn, dáng người thanh mảnh, lông mày giống như nhíu mà không nhíu, hai mắt linh động như nước chiều thu, dáng vẻ mềm mại khiến người ta trìu mến.

Điều này khiến Kiều Trân Trân nhớ tới những nữ chính trong tiểu thuyết của Bá tổng năm xưa ngay từ cái nhìn đầu tiên. Dáng vẻ trong sáng đáng thương, lúc mạnh mẽ chiếm hữu có phải rất kích thích hay không, Bá tổng không phải đều thích loại này sao.

Chúa ơi! Tôi đang nghĩ gì vậy? Nhất định là mấy ngày nay bị Tống Cẩn dạy hư!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-87.html.]

Kiều Trân Trân xấu hổ ho khan vài tiếng, hỏi: “Hai người là......?”

“Em tên là Tống Nhu, là của anh Cẩn......”

Giọng nói thanh thanh mềm mại, và rất dễ nghe, chỉ là có mùi trà xanh nồng đậm khiến Kiều Trân Trân có chút khó chịu.

Kiều Trân Trân:... Là cái gì của anh Cẩn. Cô nói rõ xem nào, diễn cái dáng vẻ muốn khóc này cho ai xem đây!

Vân Mộng Hạ Vũ

Kiều Trân Trân rất muốn nói cho cô ta biết diễn xuất yếu kém như cô ta có lẽ có tác dụng với đàn ông nhưng chỗ cô thì không.

Bà đây không chỉ có ý chí sắt thép mà cũng có lòng dạ cứng rắn như sắt thép.

“Có chuyện gì nói mau, có rắm mau phóng đi!” Kiều Trân Trân lười nói nhảm với họ, cô còn muốn tiết kiệm chút thời gian chiên thịt viên đây.

Hơn nữa, hai người này rõ ràng là lai giả bất thiện, Kiều Trân Trân không cần phải tử tế với họ làm gì.

Tống Nhu không ngờ đối phương thô tục như vậy, nước mắt vốn nổi lên trong hốc mắt đều bị dọa trở về và mở to hai mắt nhìn đối phương giống như một con nai con hốt hoảng.

“Không hổ là phụ nữ nông thôn, một chút giáo dưỡng cũng không có.” Tống Nhu chưa kịp phản ứng, Điền Tiểu Tĩnh bên cạnh đã đứng ra và chỉ vào mũi Kiều Trân Trân mắng.

“Phiền cô làm rõ bây giờ coi đang đứng trong địa bàn của ai!” Kiều Trân Trân mắt lộ vẻ hung dữ, giọng nói lạnh như băng.

“Coi nghe cho kỹ: đây là Tống Nhu, em gái của anh Tống Cẩn. Cô còn không biết sao.

Loading...