Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 79

Cập nhật lúc: 2025-04-28 13:30:36
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tìm xe đến giao hàng, cũng chỉ là để phòng ngừa vạn nhất, tránh để người có lòng nhìn thấy cô chỉ xuất hàng chứ không nhập hàng, khó tránh khỏi nghi ngờ.

Lại kiếm được một khoản lớn, Kiều Trân Trân vui vẻ chạy đến cửa hàng quốc doanh bắt đầu mua sắm. Các cửa hàng ở Bắc Kinh vẫn tốt hơn nhiều so với ở thị trấn của họ, chủng loại cũng nhiều hơn rất nhiều, còn có rất nhiều hàng nhập khẩu, nhưng phải dùng ngoại tệ.

Ngoại tệ, Kiều Trân Trân vẫn có một ít, đều là đổi với bà Vương và những người bạn già của bà. Đừng nhìn những bà lão mặc quần áo giản dị, nhưng có thể ở trong biệt thự nhỏ, trong tay vẫn có tiền.

Đi đến quầy hàng nhập khẩu, hàng hóa còn khá nhiều, máy thu thanh, máy chơi game, bút máy... còn có đồng hồ. Nghĩ đến Tống Cẩn có một chiếc đồng hồ điện tử cũ nát đã dùng nhiều năm, Kiều Trân Trân quyết định hôm nay mua một chiếc tốt tặng anh.

Nhân viên bán hàng thấy Kiều Trân Trân xinh đẹp, khí chất cao nhã, chủ động chào hỏi: “Vị đồng chí này muốn mua gì?”

“Đồng hồ nam tốt nhất của các cô là loại nào?”

Phương Tiểu Mai nghe xong lời này, biết đối phương không đơn giản. Cô ở quầy nhập khẩu này cũng đã làm hơn nửa năm, chút nhãn lực nhìn người này vẫn có. Vì vậy lấy ra bốn năm chiếc đồng hồ cao cấp từ tủ sau lưng. Những hàng cao cấp thực sự này, bình thường đều được để trong tủ, sẽ không dễ dàng bày ra ngoài.

“Vài loại này đều là tốt nhất ở đây, cô xem cái này...” Phương Tiểu Mai nhiệt tình giới thiệu.

Ồ, vậy mà còn có cả Rolex, nhìn giá, chín trăm đồng, quả thực không rẻ! Nhưng nghĩ đến những chiếc đồng hồ danh tiếng đời sau động bất động là vài trăm đến vài chục triệu, thì chín trăm đồng này dường như cũng không quá đắt.

Kiều Trân Trân chỉ tay, trực tiếp đặt luôn chiếc đồng hồ nhập khẩu Rolex đắt nhất này. Sau đó lại xem thêm vài mẫu đồng hồ nữ, rồi lại bỏ ra hơn bảy trăm đồng mua cho mình một chiếc đồng hồ nữ Casio.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-79.html.]

Dây đeo đồng hồ màu vàng nhạt đeo trên cổ tay trắng nõn của cô, trông khá đẹp. Kiều Trân Trân đang thích thú ngắm nhìn chiến lợi phẩm của mình, thì bên cạnh đột nhiên có một câu “It’s beautiful”, mà Kiều Trân Trân lại vô thức đáp lại một câu “Thank you”. Nói xong mới lập tức nhận ra không đúng, sau đó ngẩng đầu lên thì thấy một anh chàng đẹp trai lịch lãm tóc nâu đang gật đầu chào cô.

Anh chàng đẹp trai này nhìn là biết ngay là con lai. Anh ta có mái tóc màu nâu xám và đôi mắt màu nâu vàng, đường nét khuôn mặt sâu, làn da trắng nõn. Không phải kiểu trắng nõn của người da vàng như Kiều Trân Trân, mà là kiểu trắng nõn của người da trắng.

Đôi môi hồng nhạt của anh hơi cong lên nở một nụ cười dịu dàng, nhìn vào mắt Kiều Trân Trân như chứa đầy ánh sao, sáng ngời rực rỡ.

Một cảnh đẹp như vậy, cảm giác như đang quay phim thần tượng thanh xuân, khiến Kiều Trân Trân có chút ngẩn người.

Nghe Kiều Trân Trân trả lời bằng tiếng Anh chuẩn giọng London, người đàn ông đột nhiên như được tiêm m.á.u gà, nhiệt tình trò chuyện với Kiều Trân Trân.

Vân Mộng Hạ Vũ

Người đàn ông tên là George, là sinh viên năm hai của Đại học Harvard, lần này đi theo đoàn khảo sát của Mỹ sang đây để trao đổi học tập. Hôm nay mới đến, buổi chiều không có việc gì nên đi theo bạn học ra ngoài dạo chơi, sau đó nhìn thấy Kiều Trân Trân.

Thấy cô rất xinh đẹp, nên dùng tiếng mẹ đẻ khen một câu. Nhưng không ngờ đối phương lại hiểu, thuận miệng đáp lại anh một câu, ngữ điệu phát âm còn chuẩn hơn cả phiên dịch người Hoa mà họ tiếp đón lần này. Điều này khiến George cảm thấy rất bất ngờ, vì vậy muốn tiến thêm một bước để làm quen với đối phương.

Thực ra Kiều Trân Trân không quen với sự nhiệt tình đột ngột như vậy. Hơn nữa cô cũng không muốn người khác biết mình biết tiếng Anh, may là xung quanh không có người quen, vì vậy vội vàng ngắt lời George rồi tìm cớ đi mất.

A Lý đi vệ sinh về thì thấy George nhìn theo một bóng lưng luyến tiếc, trên mặt lộ vẻ thất vọng mới hỏi anh ta làm sao vậy.

George nói: “Có lẽ tôi đã gặp được nữ thần của mình.”

Loading...