Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 531

Cập nhật lúc: 2025-05-09 15:35:51
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc này, Tống Cẩn giống như ác quỷ đến từ địa ngục, khóe miệng nở một nụ cười lạnh: “Còn vì sao nữa, tất nhiên là vì tất cả đều do tôi làm rồi. Không chỉ vậy, tại sao công việc của Tống Quảng Lương và bà bỗng dưng không còn nữa, cũng đều là do tôi sắp xếp. Thế nào, món quà lớn này, bà có hài lòng không?”

Một luồng hơi lạnh từ lòng bàn chân chạy thẳng lên đỉnh đầu Điền Hồng, dù đang đứng dưới ánh nắng chói chang nhưng bà ta vẫn cảm thấy lạnh buốt cả người.

Trên mặt Tống Cẩn vẫn nở nụ cười nhưng Điền Hồng nhìn vào lại thấy vô cùng đáng sợ, bà ta kinh hãi kêu lên: “Tại... tại sao? Dù sao ông ấy cũng là bố anh mà? Sao anh có thể làm như vậy?”

Tống Cẩn cảm thấy mình đã lãng phí rất nhiều thời gian để đến đây nói nhiều như vậy với Điền Hồng. Nếu không phải lo bà ta sẽ đi tìm Kiều Trân Trân gây phiền phức thì thực ra anh căn bản không muốn để ý đến Điền Hồng.

Bây giờ kiên nhẫn của anh cũng sắp hết rồi nên anh ta hung dữ nói: “Điền Hồng, nếu tôi là bà, tôi sẽ ngoan ngoãn làm người. Chỉ cần các người ở yên ở thành phố Tân Nam, không đến Bắc Kinh này tự chuốc lấy phiền phức thì sau này tôi sẽ không làm gì nữa. Nhưng nếu bà và con cái bà không nghe lời, nhất định phải đến trêu chọc tôi và gia đình tôi thì tôi cũng không ngại làm thêm điều gì đó.”

Lúc này, Điền Hồng đã sớm sợ mất mật nào còn dám chống đối, vội vàng nói: “Không dám, không dám, chúng tôi nhất định sẽ ngoan ngoãn, anh cứ yên tâm.”

Nhận được câu trả lời ưng ý, Tống Cẩn lạnh lùng liếc bà ta một cái, rồi quay người bỏ đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-531.html.]

Điền Hồng sợ đến mức đứng trên lề đường một lúc lâu mới hoàn hồn, sau đó lập tức chạy đến ga tàu mua vé, sợ chậm một bước sẽ bị con quỷ Tống Cẩn này nhắm vào. Anh ta ngay cả cha ruột của mình cũng có thể đẩy vào chỗ chết, huống chi là bà mẹ kế như bà ta.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chỉ là Tống Quảng Lương phải làm sao? Gia đình bà ta phải làm sao? Sau này bà ta phải sống thế nào, nhìn hai đứa con là biết không thể dựa dẫm được. Nghĩ đến những điều này, Điền Hồng có cảm giác như tuyệt vọng.

Bà ta cũng không phải chưa từng nghĩ đến việc quỳ xuống cầu xin Tống Cẩn giúp đỡ, dù chỉ cho một ít tiền cũng được. Nhưng khi bà ta tiếp xúc với ánh mắt của Tống Cẩncảm thấy vô cùng sợ hãi, nào còn dám mở miệng nói, chỉ muốn nhanh chóng trốn thoát.

Tống Cẩn trở về nhà, Kiều Trân Trân hỏi anh xử lý mọi chuyện thế nào rồi, tại sao Điền Hồng lại đến mượn tiền?

Tống Cẩn liền chọn lọc kể lại một số chuyện: “Dù sao thì bây giờ bà ta đã về rồi, sau này chắc sẽ không đến nữa đâu.”

Kiều Trân Trân vẫn còn hơi cảm khái, không ngờ cả nhà này lại đến thành phố Tân Nam, chẳng trách mãi không gặp mặt ở Bắc Kinh.

Thấy Tống Cẩn không muốn nhắc đến họ, Kiều Trân Trân cũng không hỏi nhiều nữa. Dù sao cô chỉ cần sống tốt cuộc sống nhỏ của mình là được.

Ngày 3 tháng 3 năm 1987, đây là một ngày đáng nhớ. Bởi vì chính vào ngày này, thương hiệu thời trang Kiều thị đã bước lên sàn diễn thời trang quốc tế, trở thành thương hiệu Hoa Quốc đầu tiên có buổi trình diễn độc lập tại Tuần lễ thời trang Paris.

Loading...