Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 489

Cập nhật lúc: 2025-05-08 22:59:02
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bệnh tình của Tống Cẩn tuy đã khá hơn nhiều nhưng muốn đạt được tiêu chuẩn xuất viện thì vẫn phải mất một hai tháng nữa. Trong thời gian này cũng không thể để Triệu Đại Cương và bọn trẻ ở lại đây mãi được, Triệu Đại Cương còn có công việc ở quân bộ, bọn trẻ cũng phải đi học. Vì vậy, Kiều Trân Trân để Triệu Đại Cương đưa bọn trẻ về trước.

Ngay cả Tống Hữu Hữu cũng được đưa về cùng, Triệu Đại Cương nói, bọn trẻ đều đi theo ông, để Kiều Trân Trân ở đây yên tâm chăm sóc Tống Cẩn.

Kiều Trân Trân nghĩ, mang về nhà cũng được. Dù sao ở nhà còn có chị Triệu giúp đỡ, bọn trẻ bây giờ cũng đã thoát khỏi nỗi sợ hãi mất bố mẹ, ngược lại còn hiểu chuyện hơn bình thường.

Ba Kiều và mẹ Kiều cũng bị Kiều Trân Trân đuổi về. Cô đã hoàn toàn bình phục, ở đây cũng không cần nhiều người trông chừng như vậy.

Hơn nữa, ba Kiều ở đây Tống Cẩn cũng thấy thoải mái lắm. Cảm thấy mình làm phiền mọi người, ba Kiều thấy vậy đành cùng mẹ Kiều về. Nhưng về rồi thì ngày nào cũng phải gọi điện cho Kiều Trân Trân, không nghe thấy giọng nói của Kiều Trân Trân họ sẽ không ngủ yên được.

May mà cái điện thoại di động của Tống Cẩn vẫn còn, lúc đó không mang theo trên người nên không bị phá hỏng. Kiều Trân Trân định giờ mỗi ngày gọi điện báo bình an cho ba Kiều.

Triệu Đại Cương và ba Kiều bọn họ đi rồi, bên bệnh viện chỉ còn lại Kiều Trân Trân và Tống Thu Dương phụ trách bảo vệ Tống Cẩn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-489.html.]

Lần này Tống Cẩn không bị nổ c.h.ế.t ngay tại chỗ, còn nhờ Tống Thu Dương phản ứng nhanh nhạy phát hiện ra sự bất thường sớm. Nếu không, đợi đến khi kẻ địch bố trí xong xuôi, ước chừng sẽ nổ tung tất cả mọi người thành tro.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tống Thu Dương cũng bị thương nhẹ vì chuyện này, sau khi vết thương lành, anh ta lập tức xin tổ chức đến bảo vệ Tống Cẩn.

Kiều Trân Trân rất cảm kích anh ta, mỗi ngày nấu canh cho Tống Cẩn chắc chắn cũng sẽ để lại một phần cho Tống Thu Dương, khiến Tống Thu Dương không khỏi ngượng ngùng: “Nói cho cùng, nếu không phải lúc đó Tống Cẩn đẩy tôi một cái, anh ấy cũng sẽ không bị thương nặng như vậy. Vốn dĩ tổ chức phái tôi đến là để bảo vệ Tống Cẩn nhưng cuối cùng lại biến thành Tống Cẩn bảo vệ tôi. Là tôi vô dụng, liên lụy đến anh ấy.”

Kiều Trân Trân biết chuyện này không thể trách Tống Thu Dương. Trong thời khắc nguy cấp như vậy, Tống Cẩn chỉ là hành động theo bản năng, không thể trơ mắt nhìn Tống Thu Dương vì anh mà mất mạng mà không làm gì. Vì vậy mới đẩy anh một cái, sau đó chính mình trúng chiêu.

May mà bây giờ người không sao, đây cũng là may mắn trong bất hạnh.

“Được rồi, đừng nói những lời này nữa, là anh phát hiện ra sự bất thường trước nên mới không gây ra tổn thất và thương vong nghiêm trọng hơn. Muốn trách thì trách những thế lực thù địch kia, hy vọng bên quân đội sớm tìm ra con sâu làm rầu nồi canh, an ủi những đồng chí vô tội đã hy sinh.”

Kiều Trân Trân đã nghe Triệu Đại Cương nói, sự kiện tồi tệ lần này là do có gián điệp cấu kết với bên ngoài mới gây ra. Có hai địa điểm xảy ra vụ nổ, tổng cộng c.h.ế.t bảy người, còn có hơn hai mươi người bị thương.

Loading...