Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 474

Cập nhật lúc: 2025-05-08 22:57:58
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Để bảo vệ uy tín lãnh đạo của Mã Văn Cẩm, Kiều Trân Trân cùng ông ta bước vào văn phòng. Còn cố ý đóng cửa lại từ bên trong, không thể để những người bên ngoài tiếp tục xem trò vui của Mã Văn Cẩm được.

Nhưng Kiều Trân Trân tuyệt đối không ngờ, người trong văn phòng lại là Đổng Mật Nhi.

Kiều Trân Trân không thể tin được, quay đầu nhìn Mã Văn Cẩm rồi lại nhìn Đổng Mật Nhi, hai người này làm sao mà ở bên nhau được?

Đổng Mật Nhi thấy Kiều Trân Trân, lập tức nhiệt tình chào hỏi: “Chị Trân Trân, lâu lắm rồi không gặp chị, em nhớ chị quá.”

Kiều Trân Trân không khách khí đáp lại: “Đừng, ngàn vạn lần đừng nhớ tôi. Tôi là nữ thích nam, cô không phải gu của tôi. Hơn nữa tôi cũng không thân với cô lắm, cô vẫn nên giống Lâm Cửu Sinh gọi tôi là tổng giám đốc Kiều đi.”

Đổng Mật Nhi nhất thời không hiểu: “Giới tính nữ thích nam.” là gì? Nhưng mà ba chữ “Lâm Cửu Sinh”, cô ta vẫn hiểu.

Đây là đang cảnh cáo cô ta đây. Dù sao thì trước kia để được lên chức, chuyện cô ta nịnh nọt Lâm Cửu Sinh gần như cả công ty đều nói xấu sau lưng cô ta, nhưng mà lúc đó cô ta không để ý, thậm chí còn đắc ý nữa.

Chỉ là bây giờ cô ta muốn đổi một chỗ dựa, mà Mã Văn Cẩm chính là mục tiêu của cô ta. Thậm chí cô ta còn nghe ngóng được Mã Văn Cẩm lớn tuổi như vậy mà vẫn còn độc thân, chỉ có một đứa con trai chín tuổi mang theo bên người.

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-474.html.]

Không có chính thất cản trở, Đổng Mật Nhi tin rằng với điều kiện của mình, đối phó với một ông già như Mã Văn Cẩm đã độc thân nhiều năm như thế chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao.

Nhưng sự thật chứng minh, ông già này chính là hòn đá trong hố xí, vừa thối vừa cứng. Cô ta đã ám chỉ nhiều lần như vậy rồi mà đối phương vẫn không hiểu, đáng đời độc thân lâu như vậy.

Nhưng mà bây giờ Đổng Mật Nhi thực sự quá cần một chỗ dựa có thực lực. Mấy bộ phim cô ta đóng trước đó, ngoài “Trái tim tự do” có chút tiếng tăm thì những bộ khác đều không có tiếng vang gì, còn không nổi tiếng bằng đóng quảng cáo cho thương hiệu thời trang Kiều thị.

Chỉ tiếc là, thương hiệu thời trang Kiều thị từ lần đầu tiên đó đến giờ vẫn không tìm cô ta nữa. Địa vị của cô ta ở công ty giải trí Phương Nam ngày càng thấp nên hôm nay cô ta mới chạy đến đây tìm Mã Văn Cẩm.

Hơn nữa còn mượn cớ Mã Văn Cẩm lần trước vô tình làm cô ta bị thương, nếu không có lẽ cô ta còn không vào được cửa lớn.

Nhưng mà vào rồi thì thế nào, Đổng Mật Nhi mới vừa chạm vào tay Mã Văn Cẩm, người đàn ông kia lập tức sợ hãi chạy ra ngoài.

Đổng Mật Nhi: Chẳng lẽ hôm nay lớp trang điểm của tôi không đủ tinh tế, quần áo không đủ đẹp, nước hoa không đủ quyến rũ sao? Tại sao ông già này lại nhìn mình như nhìn quái vật vậy?

Kiều Trân Trân vốn còn tưởng là người khác, định vào nói chuyện tử tế với người ta. Thấy là Đổng Mật Nhi, trong lòng cô ấy cũng đoán được đại khái. Sau đó mở luôn cửa ra, hét với Tôn Hướng bên ngoài: “Tiểu Tôn, cậu vào đây một chút, đưa đồng chí Đổng Mật Nhi ra ngoài.”

Nói đến nước này rồi, nếu còn ở lại nữa thì có lẽ cả thể diện lẫn lòng tự trọng đều mất hết. Đổng Mật Nhi miễn cưỡng duy trì nụ cười cứng đờ trên mặt, nói: “Vừa hay tôi còn có việc, tôi đi trước đây.”

Loading...