Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm sau, Kiều Trân Trân gọi điện thoại báo tin này cho anh hai Giang. Bộ Ngoại giao vẫn chưa quyết định ngày công du cụ thể nhưng Thẩm lão nói khoảng cuối tháng này, nên anh hai Giang có việc gì cần phải sắp xếp trước thì làm luôn, tránh đến lúc nhận được thông báo đi lại luống cuống tay chân.
Mặc dù ngày công du cụ thể vẫn chưa được quyết định nhưng danh sách công du phải nộp lên chậm nhất vào ngày mai. Vì trong nước còn phải tiến hành một số thủ tục, không chỉ phải làm hộ chiếu thống nhất mà còn phải có một số thủ tục kiểm tra nghiêm ngặt.
Một số phần tử xấu, hoặc nghi là phần tử xấu, chắc chắn không được phép đi cùng Bộ Ngoại giao, nếu xảy ra bất kỳ sự cố ngoài ý muốn nào, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước. Vì vậy, mọi thứ đều phải cẩn thận.
Cẩn thận sẽ tránh được những sai lầm, lời của ông bà nói không bao giờ sai.
Sau khi cúp điện thoại của Kiều Trân Trân, anh hai Giang vẫn bất ngờ. Anh ấy là một kẻ tầm thường làm nghề g.i.ế.c lợn sống đến ngày hôm nay, mà còn có cơ hội đi ra nước ngoài, hơn nữa còn đi cùng Bộ Ngoại giao. Điềm lành sắp đến với nhà họ Giang rồi.
Nghĩ đến năm xưa, anh ấy vẫn đang lo kiếm sống qua ngày, sau đó mở quầy thịt lợn ở cửa hàng lương thực của Kiều Trân Trân mới đủ nuôi sống bản thân. Sau này Kiều Trân Trân đề bạt anh ấy làm quản lý, anh ấy mới có tiền để kết hôn với bạn gái lúc bấy giờ.
Nếu không, anh ấy không có đủ tiền để lo sính lễ, mẹ vợ cũng không thể gả con gái cho anh ấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Những năm gần đây, anh hai Giang luôn biết ơn Kiều Trân Trân, muốn báo đáp ân tình năm xưa của Kiều Trân Trân, nên anh ấy rất cố gắng trong công việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-374.html.]
Nhưng dường như anh ấy chưa báo đáp được gì, vì Kiều Trân Trân không có anh ấy vẫn sống tốt, chính anh ấy mới là người không thể sống thiếu Kiều Trân Trân, không thể thiếu cơ sở sản xuất ớt Kiều thị.
Lúc đầu, anh hai Giang và Kiều Trân Trân là quan hệ thuê mướn đơn thuần, anh hai Giang chỉ nhận tiền lương. Nhưng sau đó, Kiều Trân Trân liên tục chia cổ phần và hoa hồng cho anh ấy, bây giờ anh ấy có thể được coi như ông chủ thứ hai của cơ sở sản xuất ớt.
Nếu Kiều Trân Trân có tài sản hàng chục triệu thì anh hai Giang cũng có tài sản hàng triệu. Bây giờ anh ấy đi ra ngoài, ai cũng khách sáo gọi là Giang tổng hoặc Giang nhị gia.
Anh hai Giang chưa bao giờ mơ tưởng đến thân phận và địa vị này nhưng nó lại đang xảy ra.
Anh hai Giang quyết định sau này nhất định phải dành nhiều tâm huyết hơn cho cơ sở sản xuất. Việc mà anh ấy làm được cho Kiều Trân Trân chỉ là trông coi cơ sở sản xuất này, nên không được xảy ra bất kỳ sơ suất nào.
Kiều Trân Trân tắt máy, bắt đầu nghĩ xem mình sẽ mặc gì khi ra nước ngoài, nhìn những bộ quần áo trong tủ thế nào cũng không thấy đủ, cảm thấy thiếu gì đó.
May mắn thay, dạo này cô thấy ngứa tay nên đã vẽ khá nhiều bản thiết kế, trong đó có một số mẫu chỉ cần chỉnh sửa để phù hợp với chuyến đi lần này.
Việc này không nên chậm trễ, phải hành động ngay, vì sau khi chỉnh sửa bản vẽ, cô còn phải nhờ thợ may giúp.