Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vâng, con tin em họ.” Quan trọng là không tin cũng không được, chỉ có thể tin, nếu không còn có thể làm sao.
Lưu Nhất Đao nhìn ra sự lo lắng của con trai, an ủi anh ta: “Con cứ yên tâm, Trân Trân đã trở thành Mười đại doanh nhân kiệt xuất rồi. Nó nói sẽ nghĩ cách thì chắc chắn sẽ nghĩ ra cách, con đừng vội như vậy.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước đó vào dịp Tết, Kiều Trân Trân dẫn cả nhà đến chúc Tết cô út, Kiều Yến Tử nhân cơ hội đề cập đến chuyện này. Kiều Trân Trân thấy cửa hàng tạp hóa đã mở rồi, hơn nữa Lưu Tiểu Minh hiện tại là tổng giám đốc. Nếu Lưu Tiểu Quân cũng tham gia vào, sẽ trở thành cấp dưới của anh họ Kiều Minh.
Bây giờ cửa hàng tạp hóa mới thành lập, có thể chưa có gì. Nhưng nếu sau này quy mô lớn lên, anh họ Kiều Quân là anh trai lại ở dưới quyền em trai, khó tránh khỏi sẽ không vừa lòng nên tốt nhất là không ở cùng nhau.
Hơn nữa chuyện này do cô từ chối thẳng sẽ tốt hơn nên căn bản không thông báo cho Lưu Tiểu Minh, tránh cho anh em cô út nảy sinh mâu thuẫn.
Kiều Yến Tử và Lưu Nhất Đao cho rằng Kiều Trân Trân sẽ nói với Lưu Tiểu Minh, vì vậy họ cũng không nói nhiều.
Cho nên Lưu Tiểu Minh hoàn toàn không biết anh trai mình cũng muốn đến làm việc ở cửa hàng tạp hóa này.
Chỉ có vợ của Lưu Tiểu Quân là Tưởng Lệ Lệ nghĩ nhiều hơn một chút, bởi vì năm nay Lưu Tiểu Minh lại mở thêm một cửa hàng tạp hóa mới, gọi là cửa hàng Hảo Gia Tam. Việc kinh doanh tốt không gì sánh được, còn tuyển thêm mấy nhân viên bán hàng.
Rõ ràng là có thể giao cửa hàng mới mở này cho Lưu Tiểu Quân quản lý nhưng Kiều Trân Trân đã từ chối. Còn về phía Lưu Tiểu Minh chắc chắn cũng không nói giúp Lưu Tiểu Quân, thậm chí có thể là Lưu Tiểu Minh không đồng ý để họ tham gia, chỉ là đẩy Kiều Trân Trân ra trước làm bia đỡ đạn mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-366.html.]
Tuy nhiên, không cần biết Tưởng Lệ Lệ nghĩ thế nào thì cũng không ảnh hưởng đến việc kinh doanh của cửa hàng tạp hóa Hảo Đa Gia. Hiện tại Lưu Tiểu Minh cũng không tự mình bán hàng nữa mà đã tuyển hai người đến cửa hàng giúp việc, còn anh ta thì chuyên tâm quản lý những việc khác của ba cửa hàng.
Về phía Kiều Trân Trân, thực ra cô đã nghĩ đến việc sắp xếp cho Lưu Tiểu Quân họ làm gì, thông qua buổi lễ trao giải doanh nhân lần này, Kiều Trân Trân cảm thấy cô có thể cân nhắc tiến quân vào ngành may mặc.
Cô muốn thành lập một thương hiệu quần áo của riêng mình, cô thậm chí đã nghĩ ra tên rồi, gọi là “Quần áo Kiều thị.”
Cũng coi như là một phần trong sản nghiệp của nhà họ Kiều.
Kiều Trân Trân còn biết vẽ bản thiết kế quần áo, mặc dù không chuyên nghiệp lắm nhưng kiểu dáng chung chắc chắn sẽ không tệ. Chỉ cần thuê thợ may chuyên nghiệp phân tích thiết kế thì chắc chắn không có vấn đề gì.
Vì vậy Kiều Trân Trân không chỉ tìm được một số thợ may chuyên nghiệp giúp thiết kế mà còn tự mình đăng ký học một lớp học về thiết kế quần áo vào buổi tối.
Hiện tại rất ít người dạy về lĩnh vực này, Kiều Trân Trân cũng phải tìm rất lâu mới tìm được.
Trước đây Tống Cẩn đã dùng không dưới trăm cách để khiến Kiều Trân Trân đi thi đại học nhưng Kiều Trân Trân không chịu. Bây giờ cô ấy lại chủ động đi đăng ký học lớp học buổi tối, điều này Tống Cẩn không ngờ tới.
Chỉ có thể nói rằng, phụ nữ khi theo đuổi cái đẹp sẽ kích thích động lực vô hạn của họ.