Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc này, chúng cũng không sợ khí thế của Triệu Đại Cương nữa, theo Tống Đại Bảo họ cùng nhau thân thiết vây quanh Triệu Đại Cương gọi ông nội. Ngay cả ông nội ruột là ba Kiều cũng bị hắt hủi sang một bên.
Triệu Đại Cương cảm thấy rất vui. Thôn Hồng Kỳ này không chỉ có địa linh nhân kiệt, xuất hiện một người tuyệt vời như Kiều Trân Trân, mà người dân cũng đặc biệt chất phác nên ông rất thích.
Đối với sự sùng bái của bọn trẻ, ông cũng rất hưởng thụ. Ông hứa lát nữa sẽ dạy chúng tử tế, còn làm cung tên cho chúng.
Đợi mọi người đi hết, Kiều Trân Trân dứt khoát bế Tống Hữu Hữu đến nhà cũ họ Kiều tìm mẹ Kiều nói chuyện. Tiện thể gọi điện cho anh cả Kiều, nói cho anh biết Cẩu Đản và Thiết Đản không về thị trấn nữa. Tránh cho họ thấy bọn trẻ mãi không về mà lo lắng.
Kiều Trân Trân ngồi ở nhà cũ một lúc thì có người đến, là kế toán đội trước đây, Mã Nhị Hà Mã đại gia.
Kể từ khi đội Hồng Kỳ đổi thành thôn Hồng Kỳ, một số vị trí trước đây của đội cũng bị bãi bỏ cho nên Mã đại gia cũng thất nghiệp theo.
Mặc dù nói rằng kế toán đội một tháng cũng không được mấy đồng nhưng dù sao cũng là một công việc chính đáng, ít nhiều cũng có thể giúp đỡ gia đình. Bây giờ đột nhiên không còn, nói chung là vẫn chưa quen được.
Đừng thấy Kiều Trân Trân gọi ông ta là Mã đại gia, thực ra ông ta chỉ là lớn tuổi hơn một chút mà thôi. Năm nay Mã đại gia mới bốn mươi ba tuổi, được coi là một trong những người khỏe mạnh.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-346.html.]
Mã đại gia cũng là người có học thức, nếu không thì cũng không thể đảm nhiệm chức kế toán đội nhiều năm như vậy. Ông ta nghe nói Kiều Trân Trân về, hôm qua đã đến rồi nhưng Kiều Trân Trân đi thị trấn nên không gặp được, hôm nay ông ta lại tìm đến.
Đầu tiên đến nhà Kiều Trân Trân, thấy không có ai, mới đến nhà cũ họ Kiều.
Vừa vào cửa đã thấy Kiều Trân Trân bế con ngồi trong sân gặm hạt dưa, lòng Mã Nhị Hà mới yên tâm. Hôm nay cuối cùng cũng bắt được người rồi.
Chuyến viếng thăm của Mã đại gia khiến Kiều Trân Trân khá ngạc nhiên, vì ông ấy thực sự muốn nương nhờ Kiều Trân Trân, đến Bắc Kinh tìm một công việc.
Nói thật thì Kiều Trân Trân không thực sự quen biết Mã đại gia này nhưng Mã đại gia đã làm đồng nghiệp với ba Kiều nhiều năm như vậy, lại là kiểu đồng nghiệp có mối quan hệ khá thân thiết. Một người là đội trưởng còn một người là kế toán, là hai vị trí liên lạc nhiều nhất trong làng nên Mã đại gia và ba Kiều rất thân thiết.
Mã đại gia hiện tại trông có vẻ hơi vội vàng, nếu ông ta không chủ động nói rằng mình năm nay mới 43 tuổi thì Kiều Trân Trân chắc chắn sẽ nghĩ rằng ông ta đã ngoài năm mươi.
Nói chung người ở độ tuổi như Mã đại gia sẽ không nghĩ đến chuyện ra ngoài, đặc biệt là thôn Hồng Kỳ lại không gần Bắc Kinh.
Hai năm trở lại đây, không ít người đến nhà họ Kiều tìm mối quan hệ nịnh bợ nhưng thường là muốn đến nhà máy ở thị trấn Trường Phong tìm việc làm, hoặc là muốn giúp thu hoạch ớt và các sản phẩm nông nghiệp khác trong làng. Như Mã đại gia muốn đến Bắc Kinh thì ông ta là người đầu tiên.