Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 211

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:41:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu không phải giờ bộ phận ngoại thương của họ tuyển người nhất định phải có bằng đại học, Thẩm Chấn Quốc thật sự rất muốn tuyển Kiều Trân Trân vào. Nhân tài như vậy nên đến bộ phận ngoại thương của bọn họ làm việc.

Đoàn người bộ ngoại thương cuối cùng cũng đợi nửa giờ ở bên này, sau đó liền chuẩn bị trở về, ngay cả cơm trưa cũng tiết kiệm cho nhà máy sản xuất thuốc.

Không thể không nói phong cách làm việc của người thời này thật sự khác biệt. Nếu đặt ở hiện đại, vậy phải là ăn bữa cơm với rượu ngon đồ ăn ngon chiêu đãi một chút mới được.

Kiều Trân Trân và Phó giám đốc Trần cùng đứng ở cửa nhà máy sản xuất thuốc bắt tay tiễn biệt Thẩm lão. Thẩm lão nghĩ lát nữa Kiều Trân Trân còn phải bàn chuyện làm ăn với Trần Viễn Đông, thế là thuận miệng nói với Trần Viễn Đông một câu: “Đồng chí Tiểu Kiều rất tốt, hai người phải cố gắng lên!”

“Thẩm lão, ông cứ yên tâm đi, tôi và phó giám đốc Trần nhất định sẽ không phụ lòng tín nhiệm của tổ chức và nhân dân.” Kiều Trân Trân cũng không ngờ Thẩm lão lại mạnh mẽ như vậy, quả thực là thần trợ công.

Thật ra, Thẩm Chấn Quốc cho rằng Kiều Trân Trân và Trần Viễn Đông đã đạt được sự hợp tác, nếu không sao Trần Viễn Đông có thể đồng ý để Kiều Trân Trân đi cùng bọn họ. Người thanh niên lúc trước đưa Kiều Trân Trân đến phòng họp không phải là người của Trần Viễn Đông sao.

Trần Viễn Đông nghe vậy thì như lọt vào trong sương mù, nhưng điều này tuyệt không cản trở anh ta biểu lộ quyết tâm, chỉ thấy anh ta kiên định gật đầu với Thẩm lão, nói: “Chúng tôi sẽ cố gắng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-211.html.]

Ngay khi người của bộ ngoại thương vừa đi, Kiều Trân Trân quay đầu lại mỉm cười với Trần Viễn Đông, nói: “Phó giám đốc Trần, chào ngài. Tuy rằng chúng ta vừa mới quen nhau, nhưng tôi cảm thấy tôi vẫn cần phải tự giới thiệu với ngài một chút. Tôi tên là Kiều Trân Trân là chủ tịch khu công nghiệp xanh Kiều thị Thiểm Bắc. Không biết bây giờ ngài có thời gian không?”

Trần Viễn Đông: Người vừa mới nói muốn cùng nhau cố gắng, cho dù không có thời gian cũng nhất định phải có thời gian!

Hai người đi tới văn phòng của Trần Viễn Đông, Kiều Trân Trân hàn huyên một chút rồi trực tiếp từ trong cặp công văn tùy thân mang theo, thực tế là trong không gian lấy ra một túi giấy da trâu có hơn một cân rễ cây bản lam ở trong.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Trần phó xưởng trưởng, đây là sản phẩm rễ bản lam khu xanh hóa chúng tôi sản xuất, ở trên thị trường tuyệt đối là loại số một số hai tốt. Ở phương diện này, ngài là chuyên gia, vừa nhìn liền biết tôi không hề nói quá.”

“Hạt giống này của chúng tôi đều do cơ sở nghiên cứu khoa học Côn Bằng xếp hạng thứ nhất toàn quốc ưu tuyển ra, dược tính mạnh hơn rất nhiều so với bình thường. Ngài có thể tùy ý rút thăm xét nghiệm.”

“Nghe nói, bên này ngài vừa ký một khoản đơn hàng ngoại thương bản lam lớn nên tôi muốn tới hỏi một chút để xem chúng ta có cơ hội hợp tác hay không. Năm nay chúng tôi đại khái có thể sản xuất năm mươi đến sáu mươi vạn cân.”

Trần Viễn Đông:... Cái này còn là nghe nói sao, không phải cô vừa mới tham gia toàn bộ quá trình sao!

Loading...