Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 206

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:40:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở dĩ anh ba Kiều chọn xưởng rượu này cũng là bởi vì ông chú nhà mẹ đẻ Triệu Tố Phân vợ anh ấy từng làm ở xưởng rượu trong thành phố. Mấy lão sư phụ trong xưởng hiện tại cũng do ông chú mời tới.

Trước mắt sản phẩm chủ lực của nhà máy rượu chỉ có một loại, đó chính là rượu gạo. Loại này ra rượu nhanh, hơn nữa vị ngon, quan trọng nhất là giá cả không đắt lắm nên có thể thỏa mãn nhu cầu của phần lớn mọi người.

Nhưng đây chỉ là kế hoạch giai đoạn đầu, nếu là nhà máy rượu thì vẫn cần ủ rượu trắng tiêu biểu mới được.

Kiều Trân Trân cũng mua cho anh ba Kiều không ít sách về phương diện này, còn đặt mua rất nhiều thiết bị cho nhà máy. Có thể nói trong ba nhà máy, giai đoạn đầu đầu tư nhiều nhất chính là nhà máy rượu này, nhưng hiệu quả và lợi ích chậm nhất cũng là nhà máy rượu này.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhưng Kiều Trân Trân không sốt ruột, cô vẫn rất có lòng tin đối với nhà máy rượu này.

Kiều Trân Trân còn định đẩy ra một loại rượu thuốc, ví dụ như rượu nhân sâm, rượu trùng thảo các loại. Trong không gian nông trường vẫn có rất nhiều hàng tồn kho, chẳng qua làm thế nào an toàn lấy ra mà không gây chú ý thì cần phải nghĩ cách.

Trên thị trường rượu hiện nay còn chưa từng xuất hiện rượu thuốc, Kiều Trân Trân tin chỉ cần họ có thể làm ra thì các trung tâm thương mại hoặc các công ty cung cấp lớn sẽ tha hồ mà giành nhau.

Kiều Trân Trân liền nói cho mọi người về ý tưởng này, chủ yếu hướng đến anh ba Kiều vì dù sao giờ anh ấy cũng là xưởng trưởng xưởng rượu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-206.html.]

“Anh ba, em sẽ nghĩ cách lấy nguyên liệu làm rượu thuốc còn anh phụ trách chuyện kế tiếp. Nếu như làm tốt, xưởng rượu của chúng ta sẽ vang danh cả nước, thậm chí xuất khẩu cũng không phải không thể.”

“Em gái, thật sao? Em yên tâm, chắc chắn anh sẽ làm thật tốt, tuyệt đối sẽ không làm em mất mặt.” anh ba Kiều tỏ vẻ ý chí chiến đấu sục sôi.

Lúc trước lúc nhà máy khai trương, thị trưởng Tô đặc biệt tới để xem nhà máy ớt của anh Kiều, bởi vì tương ớt Kiều thị có thể xuất khẩu sang nước ngoài. Đây là chuyện ván đã đóng thuyền, không nói thị trấn Trường Phong bọn họ mà ngay cả trong thành phố cũng là một phần độc nhất.

Mà hiện tại là lúc quốc gia cổ vũ xuất khẩu ngoại hối, Tô Hồng Quân báo chuyện này lên trên và nhận được sự ủng hộ cũng như khen ngợi mạnh mẽ từ cấp trên.

Anh ta là thị trưởng mới nhậm chức, cuối cùng đã thể hiện được sức mạnh của mình trước các đồng nghiệp.

Vì thế ngày đầu tiên nhà máy ớt Trường Phong mới khai trương, chính quyền thị trấn đã làm cho anh Kiều một lá cờ thưởng. Người của tòa soạn báo còn tới chụp ảnh và viết một bài báo.

Tờ báo kia hiện tại đang treo trong nhà chính của Kiều gia dùng khung thủy tinh đóng riêng giống như khung ảnh Kiều Trân Trân đặt làm lúc trước cho tất cả mọi người tới xem. Người của thôn Hồng Kỳ cơ hồ đều chạy đi xem qua.

Tuy rằng trong bài báo cũng có đề cập đến nhà máy chế biến thực phẩm phụ của anh hai Kiều và nhà máy rượu của anh ba Kiều, nhưng chỉ có ảnh chụp một mình anh cả Kiều.

Hơn nữa, bây giờ còn rất nhiều người không biết chữ, mà có biết chữ thì mấy chữ trên báo quá nhỏ nên khi treo lên tường thì không thấy rõ ràng lắm. Mà ảnh chụp thì lại khác, vừa ngó cái là thấy được người trong hình là ai.

Loading...