Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều này thể hiện đầy đủ trình độ cao siêu và tâm tư tinh tế của người thiết kế. Lưu Kiến Quân đã đánh giá Tống Cẩn rất cao, vẫn nghĩ lúc nào có thể gặp vị cao nhân này một lần.
Không ngờ sau khi nhìn thấy người thì phát hiện đối phương lại trẻ như vậy, người như vậy tương lai tất có thành tựu lớn, trong lòng càng thêm công nhận Tống Cẩn.
Bởi vì Kiều Trân Trân từng đồng ý với Lưu Kiến Quân nếu trong quá trình sản xuất chế tạo phát hiện có vấn đề thì ông có thể tự điều chỉnh. Vì vậy Lưu Kiến Quân đã sửa lại một hai chỗ trong thiết kế ban đầu của Tống Cẩn.
Ngày hôm qua lúc ở trong xưởng, Tống Cẩn cũng phát hiện ra điều đó nên lần này tới tìm Lưu Kiến Quân còn đặc biệt cảm ơn ông, thuận tiện lại đưa ra mấy vấn đề nhỏ phát hiện ngày hôm qua và nói một chút ý kiến cải tiến.
Lưu Kiến Quân lớn hơn Tống Cẩn gần hai mươi tuổi, ở phương diện thiết kế chế tạo máy móc cũng có trình độ rất cao, bằng không cũng sẽ không trở thành phó giám đốc xưởng máy móc tỉnh. Vì vậy khi Tống Cẩn vừa nói mấy vấn đề kia, Lưu Kiến Quân lập tức nhận ra.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ông vỗ đầu, ảo não nói: “Đúng vậy, sao lúc trước tôi không nghĩ ra nhỉ. Đúng là thanh niên các cậu có đầu óc linh hoạt.”
Kỹ sư Hứa và kỹ sư Triệu ở một bên nhìn hai vị đại lão thảo luận kịch liệt càng cảm thấy lúc trước mình vô tri cỡ nào, còn tự xưng là đại tài kỹ thuật trong nhà máy. Quả thật là múa rìu qua mắt thợ. Hai người nhanh chóng hạ thấp tư thái và khiêm tốn đi theo học tập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-205.html.]
Mấy người Tống Cẩn ở bên này vội vàng hoàn thiện dây chuyền sản xuất tương ớt, Kiều Trân Trân thì dẫn anh Giang dạy quản lý cho ba người anh trai Kiều gia.
Trước mắt ba nhà máy ở thị trấn Trường Phong coi như là đã xây dựng xong, nhóm nhân viên đầu tiên cũng đều đến nơi, lục tục bắt đầu chính thức đi vào sản xuất.
Mô hình nhà máy ớt bên này đã chín muồi nên không cần Kiều Trân Trân quá quan tâm, nhưng nhà máy rượu và nhà máy chế biến thực phẩm phụ đều là nghiệp vụ mới. Nhất là nhà máy rượu, đây là việc trước đây bọn họ chưa từng làm.
Trước khi gia công thực phẩm phụ anh Giang đã từng làm một thời gian, lúc ấy anh sản xuất tai mèo và bánh đậu xanh gì gì đó. Nhưng bên trấn Trường Phong lại làm mì sợi và bún khoai lang, tuyển dụng một số người thành thạo làm mì sợi và bún. Công nghệ vẫn tương đối đơn giản, về cơ bản đều là dựa vào nhân công thao tác.
Nhà máy này là do anh hai Kiều quản lý, lúc trước anh ấy cũng từng làm công việc tạm thời tương tự trong xưởng gia công huyện nên nhiều ít vẫn hiểu một chút. Kiều Trân Trân cũng mua cho anh ấy rất nhiều sách về phương diện này để anh ấy tự nghiên cứu nhiều một chút.
Trước mắt khó khăn nhất vẫn là nhà máy rượu, tuy bỏ ra giá cao mời công nhân kỹ thuật từ trong thành phố đều là lão sư vốn đã làm việc trong nhà máy rượu nhiều năm sau đó về hưu, nhưng chuyện ủ rượu này phải có một quá trình lên men, không gấp được.
Nhà máy rượu này do anh ba Kiều Kiều Vệ Đông quản lý.
Cụ thể anh nào phụ trách nhà máy nào, đây đều là ba người tự thương lượng quyết định, Kiều Trân Trân và ba Kiều đều không nhúng tay vào.