Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lý sư phụ, không, bây giờ phải gọi ông chủ Lý. Nơi này sau này sẽ làm phiền ngài.” Kiều Trân Trân khách sáo tiến lên chào hỏi Lý sư phụ, còn phát cho anh ta một bao thuốc lá.
“Bà chủ Kiều, so với cô thì tôi tính là ông chủ gì chứ. Tôi hợp tác với cô chỉ chiếm một phần nhỏ xíu. Cô cứ gọi tôi là Lý sư phụ đi, tôi nghe mà lòng kiên định!”
“Được, Lý sư phụ, vậy sau này sẽ làm phiền anh. Nhà máy này là của chồng tôi, sau này hai người trực tiếp kết nối đi.”
Sau đó, Tống Cẩn lại cùng Lý sư phụ hàn huyên một hồi. Nhưng sắc trời không còn sớm, hiện tại cũng hàn huyên không ra kết quả gì, hai người liền hẹn ngày hôm sau đến công ty kiến trúc Cảnh Giang nói chuyện và thuận tiện cũng ký hợp đồng nhận thầu.
Kiều Trân Trân đề nghị mời mọi người ăn cơm tối, nhưng buổi tối Lý sư phụ có hẹn với người khác, chỉ có thể lần sau. Cuối cùng ba người bọn họ cùng đi ăn cơm.
Lúc này anh Giang lái xe thương vụ trong nhà máy tới, bởi vì xe của anh vẫn luôn cho Kiều Trân Trân sử dụng, giờ Kiều Trân Trân trả xe lại cho anh và cô tự lái xe trong nhà máy.
Xem ra, cô phải mua một chiếc xe mới được. Sau này Tống Cẩn cũng phải lái xe đi làm, một chiếc không đủ, phải mua hai chiếc.
Bên này Tống Cẩn vội vàng xây dựng nhà máy, anh Giang cũng cử một số cán bộ đắc lực từ nhà máy ớt qua hỗ trợ. Rất có thể sau này những người này đều ở lại bên Tống Cẩn làm, vì vậy mọi người vẫn rất ra sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-203.html.]
Mặt khác, Tống Cẩn còn định liên lạc với xưởng máy móc số 1 Bắc Kinh. Tóm lại, bây giờ anh chỉ mong một ngày có 48 giờ để có thể làm việc.
Hôm nay, Kiều Trân Trân ở nhà nhận được điện thoại của anh Kiều và nói thiết bị mới của nhà máy ớt thị trấn Trường Phong đã chính thức đưa vào sử dụng, Phó giám đốc Lưu của nhà máy cơ khí tỉnh đích thân đến điều chỉnh thiết bị.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trước đây anh cả Kiều chưa từng thấy dây chuyền sản xuất tương ớt cũ nên anh ấy cũng không biết so sánh như thế nào. Dù sao anh ấy cũng cảm thấy thiết bị mới này thật sự rất đỉnh, cả dây chuyền sản xuất vừa tiết kiệm thời gian vừa tiết kiệm sức lực, không hổ là xưởng máy móc tỉnh lị làm ra.
Không đúng, bản thiết kế này là em rể Tống Cẩn thiết kế, không hổ là người đàn ông của em gái chúng ta, giỏi y như em ấy vậy.
Vì thế Kiều Trân Trân muốn dẫn anh Giang qua xem nếu có thể, Kiều Trân Trân muốn đổi toàn bộ dây chuyền sản xuất ở Bắc Kinh và Thiểm Bắc thành thiết bị mới. Đương nhiên, điều này cũng không thể hành động mù quáng, vẫn phải đo lường chi phí một chút.
Anh Giang vừa nghe vậy thì trong lòng kích động, anh vẫn luôn phiền lòng vì chuyện hiệu suất sản xuất này. Vì thế anh gọi hai chủ nhiệm kỹ thuật giỏi nhất trong nhà máy cùng đi theo Kiều Trân Trân trở về trấn Trường Phong.
Tống Cẩn cũng muốn đi theo xem vì dù sao đây cũng là phát minh thiết kế của anh, nếu có chỗ cần cải tiến thì anh còn có thể kịp thời điều chỉnh.
“Vậy bên này mặc kệ vậy sao?” Kiều Trân Trân có chút lo lắng hỏi.
“Dù sao bên này còn bận, nóng lòng không ăn được đậu hũ nóng, cùng lắm thì lùi lại nửa tháng.”