Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 201

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:40:45
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chờ Kiều Trân Trân và Tống Cẩn lái xe tới chi nhánh thành tây, Tống Cẩn cảm giác mắt mình cũng không đủ nhìn. Chi nhánh thành tây này lớn gấp đôi phía nam thành phố, quy mô sản xuất tương ớt lớn như vậy, thật sự bán đi sao?

“Tương ớt Kiều thị của chúng ta là nhãn hiệu nổi tiếng của Hoa quốc, vang danh trong ngoài nước mà! Đám người nước ngoài lần trước gặp trên xe lửa, trong bọn họ có người từng nghe nói đến tương ớt Kiều thị của chúng ta.”

Tống Cẩn xoa đầu Kiều Trân Trân đang kiêu ngạo ngẩng lên và cười nói: “Kiều đại vương, hiện tại ai dám nhìn không nổi ngài. Ngài đã vang danh trong ngoài nước rồi, tôi còn phải dựa vào Kiều đại vương ngài dìu dắt giúp đỡ nhiều hơn nữa.”

“Thôi được, thôi được, anh làm ấm chăn cho em thì em có thể chăm sóc anh nhiều hơn.” Kiều Trân Trân dí dỏm trừng mắt nhìn.

Chủ nhiệm Trần phụ trách kêu gọi đầu tư ở thành tây vừa nghe nói là ông chủ lớn của xưởng ớt Kiều thị tới khảo sát thì lập tức đích thân ra tiếp đãi.

Kế hoạch khu công nghiệp này của bọn họ vừa mới đưa ra không lâu, vị trí bên này tương đối hẻo lánh, phụ cận chỉ có một nhà máy ớt Kiều thị, những thứ khác cũng không có. Vì vậy người đến hỏi không nhiều lắm.

Lúc tuyên truyền với bên ngoài, bọn họ còn thường đem nhà máy ớt Kiều thị treo ở bên miệng và nói người ta buôn bán xuất khẩu đều có thể xây nhà máy ở bên này chứng tỏ nơi này của bọn họ tốt, tương lai chắc chắn sẽ phát triển nhưng bây giờ vẫn không thấy một người nào tới ký hợp đồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-201.html.]

Chủ nhiệm Trần cùng hai vợ chồng Kiều Trân Trân đi dạo một buổi chiều, Kiều Trân Trân vô cùng coi trọng quy hoạch của chính phủ. Nếu thu hút đầu tư thành công, sự phát triển của nơi này quả thật rất tốt.

Hơn nữa, vị trí này đối với người hiện tại xem ra có chút hẻo lánh, nhưng Kiều Trân Trân lại cảm thấy không lệch chút nào. Nó hoàn toàn tương đương với một vị trí chụm ba, mấy chục năm sau sẽ trở thành khu vực trung tâm của trung tâm.

Cũng là bởi vì hiện tại có ít người có xe hơi nhỏ, phương tiện giao thông chủ yếu vẫn là xe đạp nên mới có thể cảm thấy xa. Họ lái xe tới nhiều nhất cũng chỉ một giờ, hơn nữa bây giờ còn không kẹt xe, lái nhanh khoảng bốn mươi phút cũng có thể.

Vân Mộng Hạ Vũ

Quan trọng nhất là hiện tại mua thật sự rẻ, chính sách ưu đãi chính phủ cho cũng tốt: cái này miễn thuế, cái kia nâng đỡ, thật sự có lương tâm.

Kiều Trân Trân kéo Tống Cẩn sang một bên hỏi ý kiến anh: “Xem cả buổi chiều, anh cảm thấy thế nào?”

Chủ nhiệm Trần thấy thế, hiểu bọn họ muốn thương lượng một chút cũng rất thức thời đi xa một chút để lại không gian cho hai người họ.

“Bình thường thôi, đây đều là đất trống, chỉ có chính phủ xây tường vây, còn lại cái gì cũng không có. Phí tổn đầu tư giai đoạn đầu sẽ tương đối cao, có chút không có lời.” Tống Cẩn cau mày, nghĩ thầm muốn mở nhà máy thật không phải chuyện dễ dàng.

“Tiền thì anh không cần lo lắng, bên này em còn không ít, nếu không đủ thì tìm Hoàng Tam mượn một chút cũng không thành vấn đề. Em lại cảm thấy bên này rất có lời, đất rẻ không nói, cấp độ nâng đỡ của chính phủ cũng rất lớn: thuế năm năm sau đều miễn giảm cho chúng ta, chỉ riêng hạng mục này đã là một số tiền lớn rồi.”

Loading...