Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại - Chương 196

Cập nhật lúc: 2025-04-30 02:40:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng kinh tế kỹ thuật của Hoa quốc chúng ta hiện nay đều lạc hậu hơn người khác, vì đại cục mà suy nghĩ, rất nhiều chuyện không thể không nhẫn nại.

Tuy Daniel xin lỗi chỉ đại biểu cho cá nhân anh ta, nhưng có thể để cho người nước ngoài xin lỗi người Hoa chúng ta cũng là một chuyện đáng vui vẻ.

Cuối cùng Kiều Trân Trân còn nói với đám người Thẩm Chấn Quốc một câu: “Chỉ cần chúng ta có lý sẽ không có gì phải sợ. Hơn nữa, một mực nhẫn nhịn cũng rất khó giành được sự tôn trọng của người khác, vì vậy lúc nên cứng rắn phải cứng rắn.”

Nói xong, Kiều Trân Trân liền quay đầu đi tìm khách nước ngoài, cũng không quan tâm bọn Thẩm Chấn Quốc nghĩ như thế nào.

“Được rồi, chuyện này coi như xong, sau này chúng ta sẽ không nhắc tới nữa. Hoa Quốc chúng tôi có câu nói Thiên Lý Hữu Duyên gặp nhau, hôm nay chúng ta có thể gặp nhau ở đây chính là duyên phận, hy vọng hành trình kế tiếp chúng ta có thể vui vẻ vượt qua.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau đó Kiều Trân Trân còn biểu diễn cho mọi người một đoạn hát, sau đó cảm thấy chưa đã nghiền, lại hát một đoạn kinh kịch.

Đương nhiên cô hát không tốt, ít nhất bọn Thẩm Chấn Quốc không nghe ra cảm giác kia, nhưng giọng Kiều Trân Trân dễ nghe nên ra vẻ làm màu cũng ổn, đủ để gạt mấy người nước ngoài này.

Sau đó, một chị gái trong đoàn khách nước ngoài cũng hăng hái mà hát cho mọi người một ca khúc tiếng Anh. Kiều Trân Trân lập tức đón đầu vượt qua, cũng hát cho mọi người một ca khúc tiếng Anh kinh điển thịnh hành nhất hiện đại.

Mọi người không ngờ Kiều Trân Trân không chỉ hát ca khúc Trung Quốc dễ nghe, mà ngay cả ca khúc tiếng Anh cũng hát tốt như vậy. Mọi người vừa nói vừa cười thoáng cái liền trở thành bạn tốt không có gì giấu nhau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-196.html.]

Kiều Trân Trân liền nhân cơ hội hỏi một chút tình huống cá nhân của họ, thậm chí còn lấy ra một quyển sổ nhỏ ghi nhớ.

Sau đó, mọi người trò chuyện một chút liền nói tới thương hiệu nổi tiếng Hoa quốc “Tương ớt Kiều thị”. Kiều Trân Trân nói đây là đặc sản Hoa quốc đã bán ra nước ngoài, bạn bè nước ngoài đến Trung Quốc mỗi lần về nước đều mang theo một ít.

“Đúng vậy, tôi nghe nói nhãn hiệu tương ớt này quả thật ăn rất ngon. Lúc trở về nhất định tôi phải mua một ít.” Một người thanh niên tóc vàng trong đoàn khách nước ngoài đột nhiên nói.

Kiều Trân Trân không ngờ thật đúng là có người biết tương ớt Kiều thị, vui vẻ gật đầu và nói cho họ biết vị trí cửa hàng tương ớt Kiều thị ở Bắc Kinh.

Thẩm Chấn Quốc và Lưu Cường nhìn Kiều Trân Trân đã hòa mình với người nước ngoài thì yên lặng liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được trong mắt đối phương là sự không thể tưởng tượng nổi.

“Cậu tìm được nhân tài ở đâu thế?”

“Tùy...... Tùy tiện tìm......”

Daniel nhìn thấy dương như Kiều Trân Trân cùng toàn bộ đoàn khách nước ngoài hòa làm một thể thì trong lòng ngột ngạt, rốt cục tìm được một cơ hội nói chuyện, nhân cơ hội bới móc: “Kiều, mấy ngày nay chúng tôi đi thăm quan rất nhiều nơi, phát hiện Hoa quốc các cô thật sự rất lạc hậu, ít nhất lạc hậu hơn M quốc năm mươi năm. Điểm này cô có thừa nhận không?”

Tiếng nói vừa dứt, trong ánh mắt những người nước ngoài bên cạnh Daniel nhìn Kiều Trân Trân đều là khinh thường, hoặc vui sướng khi người gặp họa.

Loading...