Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KrR40O9vE
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Còn một tuần nữa là sang năm mới, Kiều Trân Trân nghĩ ít nhất phải sau tết thì thị trưởng Tô mới có thể chọn được sân bãi.
Không ngờ ngày hôm sau thị trưởng Tô đã tới, xem ra tình thế thị trấn Trường Phong này còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của cô đồng thời cũng cho thấy thị trưởng Tô này thật sự là một quan chức tốt toàn tâm toàn ý phục vụ nhân dân.
Thị trưởng Tô vừa tới đã nghe thấy Kiều Trân Trân định mở ba nhà máy, còn nói đơn giản một chút điều lệ cụ thể của nhà máy. Thậm chí Kiều Trân Trân còn lấy ra một bản kế hoạch viết tay khiến thị trưởng Tô quả thực mừng rỡ. Xem ra lúc trước anh ta đã coi thường vị Phượng Hoàng bay ra từ trong hang núi này.
Kiều Trân Trân đã định làm việc gì thì đương nhiên là phải làm tốt, huống chi còn liên quan đến ba người anh trai trong nhà.
Bản thân cô lãi hay lỗ đều gánh được. Nhưng ba người anh cô đều là nông dân trung thực kiếm thức ăn trên mặt đất, nếu lỗ lớn thì phỏng chừng chịu không nổi.
Vì vậy Kiều Trân Trân đã viết một bản kế hoạch tỉ mỉ suốt đêm, buổi sáng lúc thức dậy còn cho Tống Cẩn xem một chút nhờ anh hỗ trợ sửa chữa.
Thị trưởng Tô rất coi trọng bản kế hoạch này. Trong mắt anh ta, chỉ nhìn bản kế hoạch này đã biết Kiều Trân Trân là người đáng tin cậy, chuyện mở nhà máy hẳn là nắm chắc mười phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-182.html.]
Thái độ của Kiều Trân Trân đối với thị trưởng Tô cũng không còn không quan tâm như ngày hôm qua, dù sao cô còn muốn anh ta hỗ trợ chọn vài chỗ tốt. Thị trưởng Tô cũng rất tâm huyết, sau khi ăn cơm trưa ở Kiều gia xong thì lập tức trở về làm việc bận rộn.
Ba người anh sau một đêm cân nhắc cũng chính thức quyết định bỏ ra một phần tiền để đầu tư nhập cổ phần. Nhưng họ không tích góp được nhiều, người góp nhiều nhất là anh ba với 800 đồng, hai người còn lại mỗi người 500 đồng.
Tính cách ba người anh trai của Kiều gia hàm hậu chân thật. Từ trước đến giờ, nơi xa nhất họ từng đến là trong thành phố. Cả ngày họ tiếp xúc với người trong thôn, làm việc đồng áng rất giỏi nhưng về việc mở nhà máy buôn bán cũng không lo lắng. Dù có Kiều Trân Trân làm gương thì họ cũng không dám quá kỳ vọng.
Với số tiền mà họ bỏ ra thì họ tự nhủ cho dù có lỗ cũng không sao cả. Ít nhất sẽ không ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của gia đình họ, dù sao cũng còn nhiều con phải đi học và cưới vợ như vậy.
Mấy trăm đồng này đối với mười vạn đồngvốn khởi điểm mà nói quả thật không đáng là bao, nhưng Kiều Trân Trân vẫn rất vui vẻ. Cô không nói thêm gì mà vui vẻ ký hợp đồng nhập cổ phần với họ. Cô nhấn mạnh về phương thức chia hoa hồng cuối năm và hứa hẹn sau này nếu họ vẫn muốn đầu tư thêm thì cũng có thể nói với cô.
Đương nhiên các anh trai làm việc trong nhà máy, Kiều Trân Trân cũng dựa theo mức lương bình thường của địa phương mà trả lương cho họ. Chia hoa hồng là chia hoa hồng, tiền lương là tiền lương. Kiều Trân Trân chia rất rõ ràng.
Năm nay trôi qua vô cùng náo nhiệt, về cơ bản Kiều Trân Trân không khai bếp mà đều ăn ở nhà cũ Kiều gia.
Vân Mộng Hạ Vũ
Người trong thôn đều nghe nói năm sau Kiều Trân Trân chuẩn bị mở nhà máy ở đây, hơn nữa làm một lúc ba cái. Điều này khiến mọi người rất bất ngờ. Mọi người còn chưa khỏi choáng ngợp trong chuyện nhận thầu ớt, Kiều Trân Trân lại bất thình lình cho mọi người một viên đạn nặng.