Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Hữu Tài đang sống một cuộc sống thoải mái, nhiệt tình mười phần. Kiều Trân Trân ở trong căn cứ cũng ăn ngon uống ngon, rất có tư vị.
Ở bên thành phố, anh Giang đối với sản nghiệp trên danh nghĩa của Kiều Trân Trân đã tiến hành điều chỉnh rất lớn.
Bây giờ sản phẩm kinh doanh tốt nhất chính là đồ hộp Kiều thị, mỗi ngày đều bán hết hàng, xưởng nhỏ kia đã không thể thỏa mãn nhu cầu cung cấp hằng ngày nữa rồi.
Việc làm ăn của cửa hàng hoa quả và cửa hàng lương thực và dầu khí so với trước đây đều đã sa sút ở một mức độ khác nhau, chủ yếu là do Kiều Trân Trân không có ở đây, rất nhiều loại đều không bán được.
Cho nên anh Giang liền dứt khoát đóng cửa tiệm hoa quả và cửa hàng lương thực dầu khí, toàn bộ đổi thành khu bán thức ăn phụ.
Ví dụ như hạt dưa đậu phộng loại hàng xào này, còn có cả bánh đậu xanh, bánh gạo nhỏ, tai mèo cùng những món ăn vặt, đương nhiên còn có rất nhiều đồ hộp, ví dụ như quýt hộp, đào vàng hộp các loại. Nguyên liệu đều là do Kiều Trân Trân cung cấp, mùi vị đương nhiên cũng không tồi.
Sau đó nhà kho bên kia cũng bị đổi thành khu nhà máy chế biến thực phẩm, anh Giang mua tới mấy cái thiết bị, mời công nhân, chuyên môn sản xuất những món ăn phụ này. Bên xưởng nhỏ cũng tăng thêm nhân lực, chuyên sản xuất tương ớt gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-131.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Mọi việc đều thành ra như vậy Kiều Trân Trân căn bản không lo lắng gì cả, mà đều để cho anh Giang xử lý, cô đã được thông báo qua điện thoại trước sau đó chuyển cho anh Giang một số tiền.
Ngược lại gần đây Hoàng Tam tương đối chịu khó tìm cô, không chỉ lấy được nhiều dược liệu từ cô, mà ngay cả các loại hoa quả cùng lương thực cũng lấy không ít.
Nhất là gần đây nhân sâm ngàn năm mới ra cùng với linh chi ngàn năm, giống như bán củ cải, mấy trăm cân mấy trăm cân xuất hàng ra bên ngoài, làm cho Hoàng Tam bận rộn như chong chóng, nhưng cho dù có kiếm tiền bận rộn cũng vui vẻ.
Thậm chí Hoàng Tam còn nói với Kiều Trân Trân bây giờ anh ta bắt đầu kinh doanh xuất nhập khẩu quốc tế, thành lập một công ty ngoại thương nghiêm túc, tên là “Tập đoàn Thịnh Thế”.
Kiều Trân Trân cảm thấy Hoàng Tam thật sự rất có đầu óc kinh doanh, tương lai chắc chắn sẽ là một con cá sấu lớn nổi tiếng trong giới kinh doanh.
Để Kiều Trân Trân có thể thoải mái thuận tiện hơn một chút, Hoàng Tam còn đặc biệt thuê cho cô một nhà kho lớn ở vùng ngoại ô cách công xã không xa, chính là bởi vì Kiều Trân Trân luôn than phiền xuất hàng quá mệt mỏi, vận chuyển rất phiền toái, sợ cô bỏ cuộc không làm nữa, bảo cô chỉ để ý mỗi lần lấy hàng tới đó thôi, những chuyện còn lại cũng không cần cô quản.
Hoàng Tam và Kiều Trân Trân hợp tác lâu như vậy, tính tình cô như thế nào Hoàng Tam đều biết rất rõ. Bởi vì sợ mệt sợ phiền toái mà chuyện huỷ bỏ giao dịch đã xảy ra nhất nhiều lần, Hoàng Tam thật sự sợ cô nên chỉ có thể nghĩ hết mọi cách để giảm bớt gánh nặng cho Kiều Trân Trân.
Thậm chí có đôi khi, ngay cả đếm tiền Kiều Trân Trân cũng cảm thấy phiền toán, Hoàng Tam thật sự cảm thấy dở khóc dở cười, anh ta chưa bao giờ cảm thấy nhiều tiền là phiền não cả.