Đối vói việc này Kiều Trân Trân cũng ủng hộ, chỉ hy vọng anh nên chú ý sức khoẻ của mình nhiều hơn một chút đừng ỷ vào việc tuổi còn trẻ mà muốn làm gì làm.
Tống Cẩn đang cố gắng như vậy, Kiều Trân Trân cũng không thể luôn ở nhà không có chí tiến thủ như thế được, vì vậy, cô quyết định đi dạo ở Hương Trấn gần căn cứ, hơn nữa, tính toán thời gian một chút thì cô cũng nên giao hàng cho anh Giang rồi.
Đối với anh Giang thì không thể cung cấp các loại rau củ và trái cây khó bảo quản được nữa, chỉ có thể cung cấp một ít loại dễ bảo quản mà thôi, cho nên các loại rau bán ở trong cửa hàng cần điều chỉnh lại, Kiều Trân Trân thì mặc kệ cứ để anh Giang tuỳ ý làm là được.
Bây giờ Kiều Trân Trân chỉ mong cuộc sống của gia đình ổn định như thế là được rồi
Về phần sự nghiệp, cô là bà chủ chân chính, thật đúng là không có anh Giang quan tâm, thì hình như về chuyện tiền nong hay lòi lãi được bao nhiêu cô cũng không để ý lắm, cái gì cũng là “Anh làm chủ là được” “Anh xem làm vậy được là được”.
Sau khi trải qua một khoảng thời gian lâu, anh Giang cũng hiểu tính tình của Kiều Trân Trân, rất nhiều chuyện đều tự mình quyết định, rất ít làm phiền Kiều Trân Trân.
Về phần kiếm tiền này, thì đương nhiên Kiều Trân Trân muốn kiếm, dù sao những thứ này cũng từ trong không gian của cô mà ra, ngoại trừ bỏ sức ra thì xem như mua bán không cần vốn, làm gì có chuyện không kiếm tiền được chứ, chỉ là kiếm được nhiều hay ít thôi
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-mang-theo-khong-gian-lam-nong-trai/chuong-109.html.]
Hôm nay, Kiều Trân Trân đi theo xe mua sắm của căn cứ ra ngoài, đại khái lái xe được một giờ thì đã đến được Công Xã.
Công xã tương đối lớn, phía dưới quản lý khoảng ba mươi mấy đội sản xuất, đội sản xuất cũng có lớn có nhỏ, lớn thì có mấy ngàn người, nhỏ thì mấy trăm người, giống như đại đội Hồng Kỳ của cha Kiều thì chỉ xem như một đại đội có quy mô trung bình mà thôi
Hôm Kiều Trân Trân tới, vừa hay vào đúng ngay ngày họp chợ Công Xã, đây là ngày đầu tiên mở cửa sau cải cách, công xã tổ chức một buổi tập hợp lớn như vậy.
Rất nhiều người từ các đội sản xuất ở bên dưới đều đến, đều tập trung trên một mảnh đất quy hoạch riêng của công xã, các xã viên đều rất hưng phấn, mua đồ bán đồ, rộn ràng nhốn nháo, hình như có tầm mấy ngàn người
Đi dạo được một lúc Kiều Trân Trân mua được mấy cái rổ, nếu so với tay nghề thì không bằng Trương Đại Nha ở bên kia, chỉ có thể xem như là đủ dùng, còn có hai cái bình dưa chua, cùng với mấy cái chậu rửa mặt, chậu rửa chân gì gì đó, còn lại chính là mấy con thỏ rừng mà thôn dân bắt được.
Cô còn đụng phải một người bán rắn, dọa không ít người, may mắn thay Kiều Trân Trân không sợ những thứ này và hào phóng mua hết toàn bộ, một con cũng chỉ nặng bốn năm cân mà thôi, buổi tối trở về chuẩn bị làm món rắn xào cay thơm ngon.
Cuối cùng, Kiều Trân Trân còn mua được mười cân thịt heo, là thịt heo thôn mới vừa g.i.ế.c vào buổi sáng, nhìn thì có vẻ tốt hơn khu mua sắm bên kia một chút, có thể làm chút thịt khô hoặc là món thịt gì đó.
Đồ mua hơi nhiều nên cô lo lắng mình cằm không hết, Kiều Trân Trân liền dừng tay, sau đó bỏ ra hai đồng thuê hai thôn dân nhiệt tình chuyển đến xe mua sắm của căn cứ.