Mỹ Nhân kinh thành thập niên 90 - Chương 228
Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:34:30
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tám giờ rưỡi tối, Kinh Thị chìm đêm.
Lúc , cả nhà còn ai nghỉ. Vương Xuyên Trụ dọn chiếc TV sân của trung tâm để mở cho cùng xem. Họ câu nệ, dù là ở trong khu phố những ở xa hơn một chút đến xem ké, họ cũng chẳng gì. Vì thế, cứ đến tối là sân trung tâm đông nghịt . Một phần là những gia đình tiền mua TV, phần khác là những thấy ở đây náo nhiệt nên đến góp vui.
Dù là năm 91, vẫn ít gia đình mua nổi TV. Đây cũng là khoảnh khắc hài hòa nhất trong ngày ở hẻm Trường Xuân.
Việc giúp nâng cao thiện cảm của dân trong hẻm đối với trung tâm. Ngay cả những đây bất mãn cũng đành im lặng, vì rốt cuộc, những ông bà chủ kiếm tiền mà còn sẵn lòng mang niềm vui cho hàng xóm láng giềng như Phùng Yến Văn nhiều.
Từ Mộng thỉnh thoảng cũng ghé qua chung vui. Dạo cô thích đến những nơi náo nhiệt.
Khoảng tám giờ rưỡi, khi cô đang hòa đám đông vui vẻ, cô thoáng gọi tên . khi đầu thì chẳng thấy ai.
Ở đầu dây bên , Phùng Yến Văn đang điện thoại: "Cháu nó ở đây. Anh thể để điện thoại , lát nữa nó về sẽ bảo nó gọi ."
Hàn Quý Minh định thì tiếng bạn cùng phòng gọi: "Tiền Thanh hình như khỏe, chúng đưa đến trạm xá lấy ít t.h.u.ố.c đây. Anh kiểm tra sức khỏe luôn ?"
Suốt chặng đường ăn uống đảm bảo, nhiều viêm dày. Lúc còn đang đường và thiếu thốn đồ ăn thì nhận , nhưng khi đến Đức Lệnh Cáp, tinh thần thả lỏng thì cơ thể bắt đầu lên tiếng báo động. Sức khỏe của Hàn Quý Minh tương đối , nhưng nhiều bạn học khác gặp vấn đề.
Chiếc xe vẫn cần sửa chữa ở Đức Lệnh Cáp, nhất là nên mới mấy chiếc lốp vá vá nhiều . Vì chắc tiệm sửa xe sẵn lốp mới , cả đội thể sẽ ở đây khá lâu.
Hàn Quý Minh với Phùng Yến Văn: "Buổi sáng con bé thường mấy giờ ngoài ạ? Sáng mai 7 giờ cháu gọi tiện ?"
Sau khi nhận câu trả lời chắc chắn, Hàn Quý Minh cúp máy.
Mãi đến khi Từ Mộng từ ngoài về mới tìm . Nghe là con trai, tim Từ Mộng đập thình thịch: "Người đó là ai ?"
Phùng Yến Văn ngờ vực con gái: "Bạn trai con ?"
Từ Mộng nghẹn lời, cuối cùng vẫn thành thật thừa nhận: "Vâng ạ."
Phùng Yến Văn con gái , cũng mười tám tuổi, còn xinh như ... Thôi kệ. Bà cũng dạy con thế nào, sợ ở tuổi càng quản thì con càng chống đối. Bao nhiêu năm qua bà quản nhiều, lẽ đến bây giờ bắt đầu siết chặt. Thế là bà im lặng một lúc : "Con tự giữ chừng mực là . Sau buổi tối chạy ngoài chơi nữa. Tuổi các con còn hiểu chuyện. Mặc dù trường học bây giờ còn quá khắt khe chuyện yêu đương, nhưng nếu quá lộ liễu thì vẫn sẽ kỷ luật... Con tự điểm dừng là ."
Đêm đó, Từ Mộng tài nào ngủ ngon.
Tiếng gọi lúc nãy lẽ là của chị Tiền bán hàng. Lúc đó ồn ào quá, cô nghĩ đó thể là Hàn Quý Minh. Cô thấy tiếc hùi hụi vì hôm nay chạy sang trung tâm chơi, tối giường cứ trằn trọc yên.
Sáng hôm , cô dậy từ sớm, chạy sang sân nhà Phùng Yến Văn, mở toang cửa canh máy điện thoại.
Chị Tiền sáng sớm sang ăn cơm, thấy một bóng trong phòng khách thì giật : "Hóa là cháu , đây sớm thế?" Thật đúng là dọa c.h.ế.t .
Những đang ngủ trong nhà cũng đ.á.n.h thức. Phùng Yến Văn mặc đồ ngủ bước , chút cạn lời: "Mới 6 giờ rưỡi thôi con." Không hẹn 7 giờ ?
Từ Mộng cả đêm ngủ . Lúc thì cô mơ thấy Hàn Quý Minh sói tha mất, lúc mơ thấy những chuyện linh tinh khác. Cô mơ màng tỉnh giấc mấy , nào mở mắt cũng là để xem giờ. Đến hơn 6 giờ thì tài nào ngủ nữa, đành canh điện thoại. Cô cứ nghĩ, nhỡ gọi đến sớm hơn thì .
Kết quả là đúng 7 giờ, điện thoại reo. Nghe thấy giọng khàn khàn quen thuộc trong điện thoại, Từ Mộng thốt nên lời. Cô chỉ . Kể từ lúc nhận giấy báo trúng tuyển, cô bỗng trở nên đa sầu đa cảm hơn.
Hàn Quý Minh ở đầu dây bên nhẹ: "Anh mới khỏi vùng , tối qua mới đến Đức Lệnh Cáp. Bên chỉ một tiệm sửa xe, bọn sửa xe xong mới lái về Tây Ninh, đó từ Tây Ninh tàu hỏa về..."
Anh kể vắn tắt những gì trải qua đường về, lựa chọn những chuyện thú vị để . Còn về những hiểm nguy mấy hôm , chỉ tóm gọn trong một câu: "Gặp chút rắc rối... nhưng may mắn là tìm nguồn nước nhanh. Thịt bò Tây Tạng ở đây ngon lắm, sữa bò cũng tuyệt. khó mà gặp dân du mục thịt bò lắm. Ở Đức Lệnh Cáp thì dễ tìm hơn. Anh mua ít thịt bò khô, mang về cho em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-kinh-thanh-thap-nien-90/chuong-228.html.]
Bò Tây Tạng là gia súc sống ở vùng cao nguyên như Thanh Hải, Tây Tạng, phía tây Tứ Xuyên, thịt của chúng ngon và mềm hơn thịt bò vàng.
Từ Mộng yên lặng lắng , một lúc lâu , cô thấy gọi tên ở bên cạnh.
Hàn Quý Minh trong điện thoại: "Bạn học gọi ăn cơm."
Đầu dây bên là giọng một cô gái.
Từ Mộng thấy lòng chùng xuống. Dù nên đa nghi, cô cuối cùng cũng chỉ "Ừ" một tiếng.
Hàn Quý Minh cúp máy mà hẹn sẽ gọi . Lịch trình của ở Đức Lệnh Cáp cũng bận rộn. Ngoài việc báo cáo, còn sửa xe và chuẩn vật tư cho chuyến tiếp theo. Từ Đức Lệnh Cáp đến Tây Ninh cũng là một chặng đường ngắn, nhưng đỡ vất vả hơn nhiều so với đoạn đường đó. Không khí trong đội cũng vui vẻ hơn hẳn.
Nhà xưởng bên Cao Gia Trại cũng xây dựng gần xong, gần đây bắt đầu tuyển công nhân. Từ Mộng dồn nhiều tâm huyết hơn cho bên đó. Kế hoạch đợt đầu là tuyển 50 công nhân. Về mặt quản lý, tạm thời vẫn do Trương Minh Khanh đích phụ trách, còn Hoàng Hiểu Oánh đảm nhiệm vai trò tổng chỉ đạo kỹ thuật. Trong kỳ nghỉ hè dài đằng đẵng và tẻ nhạt , công việc ở xưởng gần như chiếm hết thời gian của Từ Mộng. Chuyện sân trượt băng và xe máy tạm thời cô gác .
Cuối tháng Tám, trời thu, nhưng đó một đợt nắng nóng cuối mùa, nhiệt độ lên đến gần 40 độ. Nhà xưởng đành hoãn ngày khởi công. Nhân dịp , họ mở toang các cửa để cho bay hết mùi sơn và vật liệu mới.
Bên trong nhà xưởng trát vữa, trong ngoài đều là tường gạch đỏ mộc mạc, chỉ sàn nhà láng một lớp xi măng. Tuy nhiên, phòng nghỉ của công nhân và văn phòng quản lý thì trần thạch cao, tường bả bột trắng và đóng đồ nội thất, nên những khu vực cần thời gian để bay mùi.
Hoàng Hiểu Oánh đến nhà xưởng xem thử và cảm thấy bên trong thật rộng rãi, thoáng đãng. Cô một phòng nghỉ riêng. Cô bỗng đổi ý định, nếu ở đây cũng khác nghỉ , cô cũng nhất thiết về hẻm Trường Xuân nữa, ở đây cũng .
Từ Mộng quanh quẩn ở nhà xưởng đến khi mặt trời gần lặn mới lái xe máy về. Vô thức thế nào, cô lái xe đến hẻm Sử Gia. Lần gặp ai khác, cô thấy Tôn Miểu đang thơ thẩn trong hẻm.
Lần cuối cô thấy Tôn Miểu là hôm 1 tháng 5, ngày cô xem buổi biểu diễn cùng Hàn Thừa, còn Từ Mộng thì cùng Hàn Quý Minh.
Tôn Miểu vẻ ngoài thanh tú, thuộc dạng quá xinh nhưng ưa .
Từ Mộng bấm còi mấy tiếng từ phía , nhưng Tôn Miểu dường như thấy, cứ lững thững phía . Nếu Từ Mộng chắc chắn rằng phía mắt lưng, cô thật sự sẽ nghĩ rằng cố tình cản đường .
Thư Sách
Từ Mộng đành lái xe chầm chậm theo . Một lúc , ngược chiều mắng một câu, Tôn Miểu lúc mới từ từ nép lề. Lúc Từ Mộng mới chắc chắn đó là cô .
Tôn Miểu cũng nhận Từ Mộng ngay lập tức. Nhìn cô gái đang chiếc xe máy nhỏ màu đỏ, mắt cô mở to kinh ngạc. Đây là Từ Mộng ?
Từ Mộng cũng thấy cô . Trông cô chẳng còn giống Tôn Miểu kiêu ngạo, tự tin của mấy tháng nữa. Bây giờ, cô giống như một món đồ nội thất xinh nhưng bỏ quên lâu ngày, phủ một lớp bụi mờ khiến thấy khó chịu. Từ Mộng chỉ liếc qua tăng ga, lái xe về phía hẻm Trường Xuân.
Tôn Miểu khỏi hẻm Sử Gia gặp một quen.
Từ Giai thấy cô , mắt sáng rỡ, vui mừng gọi: "Chị Tôn, chị Tôn! Sao chị ở đây? Em còn định đến nhà họ Hàn tìm chị mấy mà đều chị ở đó. Chị ?"
Tôn Miểu dừng bước, chằm chằm Từ Giai.
Từ Giai quan tâm cô . Mấy tháng , chị Tôn khéo léo, quan hệ rộng từng cho cô một tấm vé xem biểu diễn, trị giá hơn 100 đồng. Suốt một thời gian, Từ Giai ngừng nịnh bợ cô . đó hiểu vì , chị Tôn bỗng dưng biến mất.
"Cô là chị của Từ Mộng ?" Tôn Miểu hỏi.
"Chị em gì chứ, với nó chẳng quan hệ gì hết. Nó con ruột của chú Ba ," Từ Giai vui khi gán ghép với Từ Mộng.
Chuyện cũng là bí mật gì. Tôn Miểu , nhưng thì ? Trước đây ở nhà họ Hàn, cô bôi nhọ Từ Mộng thế nào thì bây giờ mất mặt thế đó. Ngay cả Hàn Thừa cũng để ý đến cô nữa. Trước đây, cô vốn định giở trò lạt mềm buộc chặt với Hàn Thừa một thời gian, nhưng ngay khi định đính hôn, Hàn Thừa đột ngột đòi hủy bỏ.
Lúc đầu Tôn Miểu còn coi gì. Hồi cấp ba, cô từng từ chối Hàn Thừa một , mấy năm , chỉ cần cô ngoắc tay một cái là Hàn Thừa ngoan ngoãn chạy đến. thì khác. Sau khi chia tay, Hàn Thừa hề tìm cô một nào. Trước kỳ nghỉ hè, trường học về cơ bản xác định nguyện vọng việc . Trường của cô đang trong giai đoạn chuyển đổi từ bao cấp sang thị trường hóa, bây giờ nhiều sinh viên trường tự tìm việc. Thấy các vị trí biên chế sắp những quan hệ chiếm hết, Tôn Miểu trong lòng sốt ruột, đành tìm đến Hàn Thừa.
Ai ngờ Hàn Thừa, đây luôn răm rắp lời cô , cho chút mặt mũi nào, thậm chí còn chia tay thì đừng qua nữa.
Những lời hứa hẹn tìm việc đây vẫn thực hiện, Tôn Miểu khỏi lo lắng, thái độ đối với Hàn Thừa cũng phần dịu dàng hơn . Nếu là , Hàn Thừa chẳng mừng rỡ mà chạy đến ? vẫn dửng dưng.
Hôm nay, cô đến hẻm Sử Gia để tìm Hàn Thừa, nhưng cho ăn canh cửa. Trong cảnh , tâm trạng cô lên mới là lạ.