Mỹ Nhân kinh thành thập niên 90 - Chương 226
Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:24:15
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần , đến lượt hai con Từ Mộng trở thành xem kịch . Không ngờ Khương Hảo Hảo cứng rắn đến , cô cũng gọi cả cảnh sát. Thế là Canh Bình trở thành gây rối.
Khương Hảo Hảo nhận tính chất hai vụ việc khác ở điểm nào. Hơn nữa, thời buổi mở cửa buôn bán, gì chuyện trả tiền đòi hàng. Cô cảm thấy nếu Từ Mộng thể báo cảnh sát để giải quyết, thì cũng thể bắt chước y hệt.
Màn kịch xem còn lâu mới hết, Từ Mộng và Phùng Yến Văn bèn gọi Lão Nhị, lúc vẫn đang hóng chuyện say sưa, cùng về.
Lão Nhị lo lắng hỏi: "Dì ơi, cô nãy sẽ chứ ạ?"
Phùng Yến Văn lắc đầu: "Chắc là . Tình huống của cô giống đến trường gây sự hôm nọ. Chỉ là hiểu con cứ âm hồn tan, mò đến tận đây mở lớp dạy học."
Nhìn cách trang trí và mùi sơn còn nồng trong trung tâm, chắc hẳn nó mới khai trương lâu.
Sau khi Khương Quảng Đông điều tra vì vấn đề kinh tế và tù, cả gia đình ông đều liên lụy. Người xử phạt, khai trừ. Khương Hảo Hảo cũng buộc thôi việc khỏi ngành giáo d.ụ.c vì gian lận bằng cấp.
Tuy cú sốc lúc đó với nhà họ Khương lớn, nhưng của cải mà Khương Quảng Đông tích cóp bao năm là ít. Trước khi tù, gia đình họ thống nhất để một khoản tiền nhỏ. Sau một hồi xoay xở, Khương Hảo Hảo quyết định mở một trung tâm tiếng Anh.
Chỉ tiếc là tâm tư của cô đặt con đường đúng đắn.
Khương Hảo Hảo bao giờ là một giáo viên đủ tiêu chuẩn, nhưng kinh nghiệm trong việc lách luật. Cô cảm thấy thị trường thể vì hiện tại nhiều trung tâm đào tạo. Ở một thành phố lớn như Kinh Thị, gia đình thể chi trả học phí cho con học thêm hề ít. Việc Phùng Yến Văn thể phát triển lớp học thêm đến quy mô chỉ trong một năm chứng minh điều đó.
" chúng cũng nghĩ cách đối phó. Với kiểu bán hàng của họ, e là khách hàng đang định đến chỗ cũng sẽ họ kéo về bên đó hết," Phùng Yến Văn lo lắng.
Lão Nhị gật gù lia lịa. Cậu nhóc luôn thích hóng hớt mấy chuyện giật gân, đến đây thì phấn khích hẳn lên, mắt tròn xoe Phùng Yến Văn Từ Mộng, thầm nghĩ thế giới lớn thật phức tạp.
Trong đầu Từ Mộng chợt lóe lên một ý: "Dễ thôi , chúng cũng quảng cáo !"
Phùng Yến Văn ngạc nhiên: "Quảng cáo? Quy mô của thế thì quảng cáo cái gì? Hơn nữa con định mời ai? Mời ngôi đến hát , mấy chương trình khuyến mãi?"
Mấy thứ đó đều tốn kém. Thời nay ngôi chạy show kiếm tiền, năm vạn đồng thể mời một ca sĩ chút tên tuổi đến hát vài bài . Cách marketing thời cũng khá truyền thống, kiểu như thuê xe chạy quanh phố rải tờ rơi.
Từ Mộng nghiêm túc suy nghĩ: "Ví dụ như thuê phát tờ rơi ở cổng trường chẳng hạn."
Mắt Lão Nhị sáng lên: "Cần phát tờ rơi ạ? Dì xem mấy đứa cháu thì ?" Cậu bé Từ Mộng với ánh mắt vô cùng chân thành.
Từ Mộng nhướng mày .
Lão Nhị lập tức hăng hái xung phong, vỗ n.g.ự.c : "Dì thuê chúng cháu mà! Năm ngoái chúng cháu còn phụ bán bản đồ nữa đó. Với khu chúng cháu quen thuộc nhất, cứ tan học là chúng cháu phát tờ rơi. Cháu mà, cháu còn thể giúp dì quảng cáo nữa."
Mấy đứa trẻ rảnh rỗi cũng theo học, giờ khá nhiều đoạn hội thoại. Lão Nhị mở miệng thể nhiều mẫu câu khác , những đoạn đối thoại thông thường gần như bé đều đối đáp .
Từ Mộng kinh ngạc: "Khá lắm Lão Nhị."
Lão Nhị lập tức vênh mặt đắc ý: "Tất nhiên , đây chị Emma dạy cháu đấy."
Tiểu Emma từ lâu, nhưng kỹ năng giao tiếp mà cô bé để cho mấy đứa trẻ vẫn còn đó. Thỉnh thoảng lúc sốt ruột, cô bé vẫn vài câu tiếng Anh, nên mấy đứa trẻ cũng căng tai học theo. Nhờ mà khả năng ứng dụng tiếng Anh của chúng hơn nhiều học sinh cấp hai.
Phùng Yến Văn : "Vậy , dì thuê các cháu phát tờ rơi. các cháu phát cho ai ?"
Lão Nhị lém lỉnh: "Cháu ạ, phát cho phụ , đó giới thiệu cho họ về lợi ích của việc học tiếng Anh."
Đứa trẻ thật điều.
Phùng Yến Văn hài lòng gật đầu: "Được thôi, dì tạm thuê các cháu một tháng. Các cháu cứ canh giờ tan học, len đám đông lớn đang chờ con giới thiệu về trường . Nếu ai hỏi địa chỉ thông tin cơ bản về trường, các cháu cũng trả lời đấy nhé."
Lão Nhị lập tức cam đoan đó là vấn đề, nếu cần bé thể chạy qua các trường cấp hai buổi tối.
Phùng Yến Văn cần phát ở cổng trường cấp hai: "Một là buổi tối an , hai là phát cho học sinh hiệu quả cao. Các cháu chỉ cần phát ở các trường tiểu học gần đây thôi, cần khác. Phát ở trường một thời gian đổi sang trường khác, đừng quá xa. Người ở xa cũng sẽ chạy qua tận đây học ."
Lão Nhị về nhà liền bàn bạc với Lão Đại, còn Lão Tam quá nhỏ nên thể bỏ qua.
Lão Đại xong cũng thấy hợp lý: "Được đấy, tan học xong sẽ đến trường tiểu học gần nhà, còn em thì cứ nhắm phụ ở trường mà phát. Biết gì ?"
Lão Nhị vỗ ngực: "Dễ ợt!"
Hai em hào hứng bàn bạc, hai đứa nhóc kinh nghiệm bán bản đồ nên vạch một kế hoạch marketing đấy. Bàn xong, chúng liền tìm Phùng Yến Văn.
Phùng Yến Văn xong quả nhiên hài lòng: "Thế nhé, một ngày dì trả cho các cháu năm đồng tiền lương. Nếu kéo đến đăng ký, ai cầm tờ rơi đến sẽ tính là khách của các cháu. Họ sẽ tặng một buổi học thử, còn các cháu sẽ tính hoa hồng năm đồng một . Thấy ?"
Hai em xong thì mắt sáng rỡ, nóng lòng đến mức khai giảng giục Phùng Yến Văn in tờ rơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-kinh-thanh-thap-nien-90/chuong-226.html.]
Phùng Yến Văn ngờ hai em việc bài bản như , liền kể với Từ Mộng.
Từ Mộng khoanh tay : "Con cũng nghĩ . Trường cũng thể quảng bá bằng cách treo một cái băng rôn thật to, đó ghi: 'Chúc mừng học viên khóa đầu tiên của trường - Từ Mộng, đỗ đạt trong kỳ thi đại học, bảng vàng đề danh, trúng tuyển Đại học XX, trong đó điểm tiếng Anh cao tới 99 điểm'. Cái gọi là lăng xê, hiểu ? Nhà còn mời trạng nguyên thủ khoa về quảng cáo, nhà sẵn một vị đây dùng, để dành ăn Tết ?"
Phùng Yến Văn há hốc miệng, thầm nghĩ từ khi nào mà mặt con gái dày đến thế. nghĩ thì cũng lý. Mấy hôm nay TV liên tục quảng cáo trạng nguyên đại diện cho mấy loại t.h.u.ố.c bổ não.
Từ khi điểm thi của Từ Mộng, khu phố định treo băng rôn, nhưng lúc đó Phùng Yến Văn cho rằng nên khiêm tốn một chút, đợi giấy báo trúng tuyển treo cũng muộn. Mấy ngày nay, khu phố đang rục rịch chuẩn việc .
Từ Mộng tiếp tục đưa những ý tưởng táo bạo: "Mẹ còn thể mời con mẫu quảng cáo nữa đấy. Có nào?"
Phùng Yến Văn con gái với ánh mắt vô cùng kỳ lạ, ánh mắt dần tập trung .
Bà đột nhiên vỗ tay một cái: "Làm!"
Nói là , Phùng Yến Văn bảo Triệu Tịnh tìm một công ty quảng cáo gần đó, tiên in băng rôn, đó tìm chụp ảnh cho Từ Mộng để poster. Họ treo một tấm băng rôn thật lớn với dòng chữ nhỏ bên : "Thủ khoa khối Văn thành phố Kinh Thị năm 1991, Á khoa quốc".
Cô vốn xinh , poster in trông khác gì quảng cáo của minh tinh.
Thế là khó chịu chính là Từ Mộng. Trường tiếng Anh Yến Văn ngay cạnh đường lớn, mỗi con hẻm nhỏ đều qua đoạn đường đó. Mỗi khi vô tình ngang qua, ngẩng đầu lên thấy tấm poster khổ lớn của chính , cô cảm giác hổ độn thổ. Cô cũng cảm nhận rõ rệt hơn việc trở thành nổi tiếng của hẻm Trường Xuân.
Mỗi từ ngoài về nhà, dù gặp hàng xóm quen quen, họ đều chào cô một tiếng.
"Từ Mộng, đấy cháu?"
"Từ Mộng, ăn cơm ?"
"Từ Mộng, chuẩn ?"
"Từ Mộng..."
Từ Mộng hổ đến mức chỉ chui xuống đất, đành tìm Phùng Yến Văn.
"Mẹ ơi, gỡ tấm poster xuống ạ..."
"Gỡ xuống?" Phùng Yến Văn liếc con gái: "Đây chẳng là ý của con ?"
" ý của con chỉ là treo băng rôn thôi mà..." Từ Mộng chắp tay van nài: "Mẹ ơi, con xin đấy, giờ con thành nổi tiếng bất đắc dĩ ."
Phùng Yến Văn đang sắp xếp danh sách đăng ký cho nửa cuối năm, gõ bàn tính mà ngẩng đầu lên: "Tài nguyên quảng cáo như dùng, ngốc ? Bây giờ trường đang chuẩn mở rộng thị trường đào tạo kỳ thi cấp hai, cái biển hiệu sống như con đây tận dụng, để ở nhà gì? Với gì mà ngại, là ngôi cũng chụp poster đầy đường đó thôi. Chẳng ai để ý con . Vả , giờ con là nổi tiếng của hẻm Trường Xuân , tấm ảnh đó thì con vẫn nổi tiếng thôi."
Nghĩ cũng đúng, Từ Mộng phịch xuống ghế.
"Cứ đợi qua giai đoạn là thôi. Con từ khi băng rôn và poster, đăng ký tăng lên bao nhiêu ?" Phùng Yến Văn một con vô cùng hấp dẫn, đưa cho Từ Mộng một khoản phí đại diện hậu hĩnh: "Mẹ cho con hai vạn tiền quảng cáo, thế nào?"
Trời ạ, thật đáng hổ là Từ Mộng động lòng.
Dạo cô đang thiếu tiền. Công xưởng một khi khởi công thì như một cái hố đáy, gần như ngốn hết bộ tiền tiết kiệm của cô. Gần đây, nhà xưởng bắt đầu lợp mái, nhưng bên trong còn trang hoàng.
Theo kế hoạch ban đầu, hệ thống hút khói, xưởng thao tác tiêu chuẩn, xưởng đóng gói, phòng nghỉ cho công nhân. Việc xào sốt lẩu vất vả, bếp lò thời gian dài, ngay cả mùa đông cũng thấy nóng, mùa hè càng cực. Các thiết như quạt trần cũng thể thiếu.
Tính tính , quả thực vẫn còn thiếu hụt hai vạn đồng.
Thư Sách
Người nghèo chí ngắn, Từ Mộng thật đáng hổ khi động lòng.
"Thêm chút nữa ?"
Phùng Yến Văn phì : "Nếu con thiếu tiền thì cứ với , con cần tính toán như . Tiền chúng kiếm đây đều để ở chỗ cả mà."
Bà quanh, chắc chắn ai, mở ngăn kéo, lấy ba cọc tiền.
"Chỗ con cầm lấy dùng , đủ thì bảo ."
Số tiền , chuẩn sẵn từ lâu !
Từ Mộng lập tức rơm rớm nước mắt, cổ họng nghẹn , nước mắt cứ thế trào .
Khoản thu nhập từ quảng cáo đầu tiên của cô, cứ thế chảy túi một cách ngon lành.
>