Mỹ Nhân kinh thành thập niên 90 - Chương 225

Cập nhật lúc: 2025-10-10 00:20:00
Lượt xem: 64

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

"Xin cô em nhé, đồng chí. Lúc nãy là nóng nảy, thành thật xin cô."

Tại đồn công an, phụ nữ dịu giọng, cúi đầu xin Triệu Tịnh. Lời thì là xin , nhưng ngữ khí chẳng vẻ gì là nhún nhường.

Mãi cho đến khi giải về đồn công an và bắt phạt như học sinh tiểu học, bà mới chịu ngoan ngoãn.

Vết thương mặt Triệu Tịnh mới xử lý, nhưng trông vẫn còn đáng sợ. Trên đầu cô cũng rách một mảng nhỏ, m.á.u vẫn còn rỉ . Nghe phụ nữ xin , cô chút do dự về phía Từ Mộng.

Từ Mộng liền ném cho cô một ánh mắt, hiệu đừng dễ dàng bỏ qua.

Triệu Tịnh chỉ lên đầu : "Đồng chí công an, xem đầu . Chuyện chỉ xin là xong? Hôm nay thể là hiểu lầm, nhưng nhỡ hiểu lầm khác thì ? Hơn nữa, thấy bà nhận sai ở , cũng chẳng chút gì hối cải. Đầu bằng sắt. cần bồi thường tiền bạc, chỉ yêu cầu xử lý nghiêm khắc hành vi ."

Nghe , phụ nữ lửa giận bốc lên ngùn ngụt, gân cổ cãi: "Cho tí mặt mũi là cô tới ? Chẳng chỉ đ.á.n.h cô vài cái thôi ? hạ xin , cô còn thế nào nữa?"

Viên cảnh sát xen : "Này, ! Chị thế? Vào đến đây mà còn chuyện tử tế ? thấy chị đúng là cần giáo d.ụ.c đấy. Đứng nghiêm cho , ngang ngó dọc! Tưởng chúng mời chị đến đây bà hoàng chắc?"

Người phụ nữ bĩu môi, tuy gì nhưng ánh mắt lộ rõ vẻ bực dọc, lườm về phía Từ Mộng. Bà nhận , trong hai cô gái , quyết định thực sự là Từ Mộng.

Mà Từ Mộng thì cứng rắn, một mực đòi xử lý nghiêm.

"Đồng chí, lúc đó đáng sợ thế nào ạ. Nếu ai cũng thể tùy tiện chạy đến đ.á.n.h , chỉ cần xin là xong, thì xã hội còn cần công an với tòa án gì nữa? Trường học của chúng còn trẻ con, nhỡ thương là các cháu thì ? Tình huống nếu xử lý nghiêm, chắc chắn sẽ thứ hai, thứ ba đến gây rối."

Người phụ nữ vốn nghĩ một cô gái trẻ sẽ mềm lòng, ngờ cô cứng rắn đến , chỉ hậm hực trừng trừng.

Lát , nhà bà đến, tỏ ý bằng lòng chịu phạt nhưng than nhà tiền, hết lời ngon ngọt, nhưng Từ Mộng vẫn đồng ý hòa giải.

"Không hòa giải gì hết! Lúc nãy thấy bà đ.á.n.h thế nào . Cô bé lễ tân của chúng đang yên ở đó, kịp hỏi câu nào xông túm tóc ấn đầu xuống," Từ Mộng càng càng tức, ngay từ lúc Triệu Tịnh kể , cô ý định bỏ qua dễ dàng.

Triệu Tịnh vốn xiêu lòng, nhưng nghĩ cảnh tượng , cô cũng trở nên kiên quyết.

Người phụ nữ lẽ gây sự ít , nhưng bao giờ gặp cứng rắn như . Rõ ràng chỉ là hai cô gái trẻ mà khó lay chuyển đến thế, khuyên thế nào cũng . Cuối cùng, đồn công an đành quyết định tạm giam bà mười lăm ngày.

ngây , bắt đầu c.h.ử.i bới om sòm. Nếu đang ở đồn công an, lẽ bà xông đ.á.n.h .

Mất một lúc ở đồn, mặt Triệu Tịnh chỉ bôi qua loa chút t.h.u.ố.c đỏ. Trời lúc nóng, mồ hôi chảy vết thương khiến nó đau rát. Từ Mộng vội kéo Triệu Tịnh đến trạm xá lấy thêm t.h.u.ố.c đưa cô về nhà.

Trên đường về, Triệu Tịnh hỏi: "Từ Mộng, tại lúc nãy đồng ý hòa giải?"

"Hôm nay hòa giải, khác sẽ coi chúng là quả hồng mềm, nắn thì nắn. Bà chút lòng hối cải sợ hãi nào cả. Chuyện chắc chắn bà , cuối cùng chỉ cần giả vờ đáng thương là bỏ qua. Cứ như riết thành quen. Chúng nuông chiều thói của bà , chắc là hại bà . Lần cho bà một bài học nhớ đời, mới điều hơn."

Từ Mộng tiếp: "Lát nữa về, cho tin bà tạm giam mười lăm ngày lan ngoài. Đảm bảo sẽ ai dám đến gây sự nữa."

Triệu Tịnh ngơ ngác gật đầu.

Về đến nhà, Từ Mộng rửa sạch vết thương bôi t.h.u.ố.c cho Triệu Tịnh.

Thư Sách

Quả nhiên, chiêu "g.i.ế.c gà dọa khỉ" hiệu quả. Tin tức kẻ gây rối tạm giam mười lăm ngày lan , lập tức dập tắt những ý đồ gây sự đang nhen nhóm gần đó. Tiếng tăm "con gái cô Phùng dạng " của Từ Mộng cũng từ đó mà lan truyền. Ai cũng cô Phùng một cô con gái lớn sợ trời sợ đất.

Việc cũng chùn bước một vài đối thủ cạnh tranh ý đồ . Lượng học sinh đăng ký học bắt đầu tăng trở một cách thần kỳ, nhưng đó là chuyện về .

Ở nhà, xa tâm bão, Phùng Yến Văn cũng nhanh chóng chuyện. Bà hào phóng thưởng cho Triệu Tịnh hai trăm đồng và cho cô nghỉ phép ba ngày: "Về nghỉ ngơi cháu, mấy ngày tới đừng vội, thương thì tĩnh dưỡng cho ."

Đợi Triệu Tịnh , bà mới hỏi Từ Mộng: "Chuyện là con?"

Từ Mộng khoác tay Phùng Yến Văn: "Đi thôi , chúng xem náo nhiệt, xem rốt cuộc là chuyện gì."

Phùng Yến Văn cứ thế con gái kéo khỏi cửa. Vừa ngoài, Từ Mộng liền gọi Lão Nhị: "Sáng nay bảo đưa em xem chỗ , giờ dẫn đường ."

Lão Nhị đáp: "Theo ."

Từ Mộng kể bộ sự việc xảy ở trường buổi sáng. Khi nhắc đến lúc hề nhượng bộ, cô hỏi Phùng Yến Văn: "Mẹ thấy con đúng ?"

Phùng Yến Văn đáp: "Yêu cầu xử lý nghiêm là đúng, chỉ sợ bà ngoài sẽ trả thù con. Người như dạng hiền lành, e là dễ chọc . Sau tránh thì cứ tránh ."

Lúc đó sự việc xảy quá đột ngột, nếu Triệu Tịnh cũng chẳng đến nỗi đ.á.n.h t.h.ả.m như kịp phản kháng. Chuyện cũng là một lời nhắc nhở cho Phùng Yến Văn. Nếu hôm nay kẻ đó nhắm bọn trẻ, hậu quả thể sẽ nghiêm trọng. Trung tâm của bà lúc cao điểm tới mười lớp học cùng lúc, với hàng trăm học sinh.

"Xem vẫn tuyển thêm , nhất là nam giới," Phùng Yến Văn . "Như cũng đảm bảo an hơn. Lát nữa về đăng tin tuyển ngay."

"Vậy tuyển bảo vệ ," Từ Mộng đề nghị. "Trường đông như , cũng nên một nhân viên an ninh ."

"Con đúng, chúng tuyển một bảo vệ."

Đang chuyện, Lão Nhị bỗng lên tiếng: "Đến nơi ."

Trước mắt họ là một trung tâm đào tạo trang hoàng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/my-nhan-kinh-thanh-thap-nien-90/chuong-225.html.]

"...Giáo viên của trung tâm đó vấn đề về tác phong. Trước đây chồng bà còn đến trường ầm lên, bà trường đuổi việc đấy. Còn cô Khương hiệu trưởng của chúng thì khác hẳn, cô từng là giáo viên hạng một của trường cấp ba 17, tường còn treo cả chứng nhận đấy."

Hai cô gái trẻ đang kéo một phụ trong tiệm.

Cửa hàng mới sửa sang, ngay mặt đường lớn, chỉ là con đường Từ Mộng từng qua. Nếu đám Lão Đại đường vòng qua đây, cô cũng chẳng để ý ở đây mở thêm một trung tâm đào tạo nữa.

Xét về quy mô, trung tâm lớn hơn, trang trí cũng mới hơn. Riêng nhân viên tuyển sinh ở cửa hai . Nhìn qua cửa sổ, thể thấy bên trong còn phụ đang uống .

Vị phụ kéo vốn vẻ , miễn cưỡng bước cửa hàng. Nhân viên lập tức bưng một tách nóng. Trời chuyện cũng khá oi bức, nên vị phụ đó cũng xuống trò chuyện với nhân viên.

Cửa sổ ở ngay bên cạnh, mấy chuyện cũng hề né tránh. Dù ngoài đường, vẫn thể rõ họ đang gì.

Từ Mộng dỏng tai , và càng càng tức giận.

Mở trung tâm đào tạo vấn đề gì, dạy các khóa học tương tự cũng . trung tâm lôi kéo phụ ngang qua tiệm, nài nỉ họ đăng ký học. Không những thế, lời của họ còn bóng gió nhắm Phùng Yến Văn, xuyên tạc chuyện bà tạm cho thôi việc ở trường đây thành một câu chuyện khó .

Hơn nữa, kỹ , bà chủ đằng trung tâm ai khác chính là Khương Hảo Hảo.

Cố tình mở một cửa hàng ngay gần đây, cố tình đến giành giật học sinh, ý đồ thì ai mà tin !

Từ Mộng tức đến bật .

Chưa kịp để cô nổi nóng, một phụ nữ trung niên đột nhiên xông cửa hàng, chỉ đám nhân viên và hỏi: "Mấy ăn kiểu gì ? Người đang đường đàng hoàng cũng các lôi tuột tiệm ?"

Mấy vị phụ trong tiệm ngơ ngác.

Người phụ nữ tiếp: " vốn định cho con đăng ký lớp của cô Phùng, thế mà các đoán xem? Mẹ chồng mới ngang qua cửa hàng lôi , các ngon ngọt rót mật tai, dụ dỗ móc tiền. Chỗ các rốt cuộc là trung tâm đào tạo là tổ chức lừa đảo? Có trung tâm nào ăn kiểu đó ? Dỗ bà đến mức đầu óc mụ mị đăng ký cả một năm học. hủy lớp!"

Hai nhân viên kinh doanh lập tức biến sắc. Cô gái cao hơn : "Chị tìm hiểu cho rõ hãy mắng nhé. Chúng là trung tâm đào tạo đàng hoàng. Giáo viên của chúng là giáo viên ưu tú của trường cấp ba 17, chứ loại vớ vẩn bên ngoài ."

Vị phụ vẫn lắc đầu: " hủy lớp."

Cô nhân viên thấp hơn : "Đã đăng ký thì chuyện hủy là hủy. Hơn nữa hiệu trưởng của chúng uy tín, hơn đứt cái cô Phùng nhiều."

Từ Mộng đang xem kịch , đến đây thì nhịn nữa. Người rõ ràng là đang nhắm họ, thì cứ đối đầu trực diện thôi, ai sợ ai chứ: "Lúc nãy rõ ràng thấy các lôi đây mà. Hai chị còn , vẫn đang uống bên trong kìa. Hơn nữa, cô ai là hàng vớ vẩn? Là bà chủ Khương Hảo Hảo của các là cô Phùng của chúng ? Theo , Khương Hảo Hảo mới là cửa để trường, thậm chí còn chiếm chỗ của khác. Đó chỉ là suất biên chế nhờ quan hệ thôi. từng thấy giáo viên nào cấp ba và trung cấp chuyên nghiệp đều đỗ nổi trường điểm mà dạy khác. là mở rộng tầm mắt! Chính cô mới là trường đuổi việc. Còn cô Phùng của chúng là vì chăm lo cho gia đình nên mới xin nghỉ hưu sớm. Hồ sơ của cô vẫn còn lưu ở trường 17 đấy."

Cửa hàng từ khi mở vô cùng phô trương. Tiếng gõ gõ đập đập sửa sang kéo dài hơn một tháng, đó thì khai trương rầm rộ. Hai nữ nhân viên trong tiệm miệng lưỡi ngọt ngào, gặp từng độ tuổi những cách chào mời khác .

Bà Tưởng đây cũng kéo tiệm như thế. Mà Canh Bình chính là con dâu của bà Tưởng.

lúc , Canh Bình tận mắt chứng kiến cảnh nhân viên lôi kéo khách, tức đến sôi máu.

Canh Bình là nhân viên ngành đường sắt. Từ khi theo học lớp của Phùng Yến Văn, cô vô cùng khâm phục bà và nhận tầm quan trọng của việc học tiếng Anh sớm. Vì thế, cô cũng định đăng ký cho con một lớp phụ đạo để tạo nền tảng, giao việc cho bà Tưởng ở nhà trông cháu .

Bà Tưởng cầm tiền, dắt cháu đến đăng ký. Khi đến trung tâm của Phùng Yến Văn, hỏi giá xong, bà liền bắt đầu mặc cả, đây là thói quen mỗi khi mua sắm của bà.

giá cả đều niêm yết, quen, ít nhất một nửa học sinh trong lớp là do quen giới thiệu đến. Giảm giá cho một thì những khác ?

Ấy thế mà bà Tưởng vẫn bớt một ít từ tiền học phí để tiêu vặt. Bà rành mánh khóe trả giá, bình thường mua hàng, chỉ cần bà nhấc chân cửa là chủ quán thể nào cũng gọi giật .

Ai ngờ bà Tưởng một đoạn khá xa mà vẫn ai giữ . lúc đó một nhóm ồn ào tư vấn, Triệu Tịnh thời gian để ý đến bà cụ, vội vàng tiếp họ. Bà Tưởng tần ngần ngoài phố một lúc lâu, đến trung tâm tiếng Anh Hảo Hảo.

Đầu tiên là một cô nhân viên trẻ kéo tay bà cửa hàng. Sau đó pha nóng, mời bà lên ghế sofa.

Suốt buổi, họ chẳng gì khác, chỉ một câu "cô ơi", hai câu "cô thương cháu trai của quá", khiến bà Tưởng dụ dỗ đến mê . Cuối cùng, tiền móc lúc nào bà cũng . Về nhà, bà chỉ với con dâu là đăng ký xong, và Canh Bình cũng hỏi thêm.

Mãi đến hôm nay đưa con học, cô mới chồng đăng ký nhầm trung tâm.

Trùng hợp là cô Khương Hảo Hảo. Cô từng buổi giảng thử hôm đó và cả loạt bê bối của cô , vốn là một trò trong ngành. Vì , thấy đây là trung tâm của Khương Hảo Hảo, cô thấy ghê tởm, đùng đùng nổi giận về nhà.

Về đến nhà, cô tra hỏi cụ thể quá trình đăng ký, bà cụ ấp úng nên lời.

Chuyện dám với con dâu? Chẳng lẽ kể vì hai cô nhân viên miệng ngọt, còn hứa hẹn cho bà lợi lộc nên bà mới đăng ký? con dâu bà cũng dạng dễ bắt nạt, liền xông thẳng đến trung tâm gây sự.

Lúc , Khương Hảo Hảo đang ở trong tiệm. Nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, cô bước và bắt gặp đúng màn kịch .

"Xin chào, phụ trách trung tâm . Có chuyện gì ạ?"

Vừa thấy Khương Hảo Hảo, Canh Bình liền hiểu . Chuyện Khương Hảo Hảo ở Cục Đường sắt ngày đó, lẽ cả Cục ai cũng . Lên cả tuần san của ngành, cuối cùng bóc mẽ là mạo nhận công lao. Mặt dày đến mức nào . Chuyện đó trở thành trò mà đến giờ vẫn nhắc . Bỏ hơn hai trăm để đăng ký một lớp học như thế , lừa đảo thì là gì?

Chẳng cần nghĩ ngợi gì nữa, Canh Bình xông lên: "Trả tiền đây, trả tiền cho !"

Tiền túi, thể dễ dàng lấy . Khương Hảo Hảo mà như : "Vị phụ , đăng ký thì thể trả tiền. Đây là quy định của trung tâm chúng . chị quen với cửa hàng , lẽ ai đó xúi giục, nhưng , sẽ giới thiệu cặn kẽ cho chị. Trung tâm của chúng là do đội ngũ giáo viên cốt cán của trường cấp ba 17 tổ chức, là những dạy học sinh giỏi đấy ạ."

Canh Bình nhận Khương Hảo Hảo, chứ Khương Hảo Hảo chắc nhận cô.

Canh Bình càng thêm tức giận: "Giáo viên ưu tú cái gì? Như cô mà cũng chẳng thèm ngó tới. Dạy học mà như trả bài. Cô lai lịch thế nào thì cần vạch trần đây. Mọi đều là thể diện, đừng để mặt ngoài đường."

Trả tiền là chuyện thể nào. Trả cho một, sẽ khác đến gây rối. Cô mở trung tâm , một là để gây khó dễ cho Phùng Yến Văn, hai là để kiếm tiền. Làm gì chuyện dễ dàng trả tiền cho khác như .

Thế là, Khương Hảo Hảo nhớ màn kịch vui mà cô thấy ở trường của Phùng Yến Văn hôm nay, cũng quyết định gọi cảnh sát đến xử lý.

 

Loading...